Phượng quan hoa lệ trĩu nặng khiến nàng choáng váng đầu óc, khẽ ngơ ngác thốt: “A… thay bằng gì cơ?”
Cố Trác bật cười khẽ: “Phu nhân đoán xem?”
Chớp mắt, màn đỏ trước mắt bị vén lên, ngón tay thon dài lướt nhẹ qua lớp sa mỏng. Dưới ánh nến đỏ, dung nhan Cố Trác chỉ cách nàng chừng một gang tay mặt như ngọc, mày như họa, khiến Bạch Tri Vi thoáng nghẹt thở, vội lùi ra sau, chuỗi châu trên mũ phượng theo đó rung lên leng keng.
Cố Trác đang nửa quỳ, động tác nâng khăn cưới khựng lại, đầu ngón tay lướt qua lớp vải đỏ, trong lòng dâng trào như nước sôi ùng ục, cuộn trào bất tận.
Bạch Tri Vi chớp mắt, đột nhiên thấy căng thẳng: “Có phải… nhìn không được đẹp lắm không? Ta… ta…”
Nàng vốn định nói diện mạo mình vẫn được xem là xinh đẹp, nhưng nhớ lại lần đầu gặp, Cố Trác nhìn nàng chẳng khác nào cỏ cây. Nay bệnh khí bám thân, phấn son cũng không che nổi vẻ tái nhợt, càng khiến nàng mất tự tin.
Tấm khăn cưới bị vướng vào phượng quan, nàng cúi đầu, có chút thất vọng, để mặc Cố Trác tháo xuống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play