Cái gọi là “vài ngày” trong miệng Cố Trác, Bạch Tri Vi đợi suốt hơn hai tháng, U Tố vẫn chưa thấy bóng dáng đâu ở Cẩm Châu.
Cố Trác hiện giờ đã ngang nhiên vào ở trong tiểu viện của nàng, xem nơi ấy như nhà mình. Đám Thiên Ngưu vệ chẳng rõ đã mai danh ẩn tích nơi nào, từ ngày đầu tiên đến nay, nàng cũng không còn thấy mặt nữa.
Hẻm Hạnh Hoa lại khôi phục dáng vẻ thường ngày nhộn nhịp, đầy mùi khói lửa. Chỉ khác một điều, trong viện của nàng bây giờ có thêm một Cố Trác ngồi xe lăn. Tạ Thanh chỉ xuất hiện lúc sáng sớm và hoàng hôn, mang đến từng chồng tấu chương, Cố Trác phê duyệt xong lại mang đi.
Mọi chuyện chẳng khác nào hồi ở phủ Cố Trác.
Hôm nay, hắn lại ngồi sau án thư, lần thứ tám nhắc đến chuyện Đại vu sư Lâu Lan sắp tới nơi. Bạch Tri Vi liếc hắn một cái, tay vẫn cầm chén trà mát, chẳng hề tỏ vẻ quan tâm, trong lòng đã sóng yên biển lặng.
Nàng vừa gieo hạt giống hoa mua ở phường Đông vào đất, mồ hôi lấm tấm trên trán, trên mũi, định uống chút trà rồi trồng tiếp. Phiến đá từng khiến Cố Trác vấp ngã, nàng đã dùng để xếp thành một bồn hoa, tạo ra một khoảng đất trống thuận tiện cho xe lăn di chuyển.
“Tri Vi, sao nàng chẳng mảy may hứng thú gì cả?” Cố Trác buông tấu chương, ánh mắt vượt qua song cửa, dừng lại trên người nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT