Trời đã quá ngọ, một giấc ngủ say sưa đến tận lúc mặt trời lên cao, thân thể thoải mái, trong lòng cũng nhẹ nhõm khoan khoái.
Toàn thân sạch sẽ, chỉ còn chút mỏi mệt vì hao tổn tinh lực quá độ.
Hẳn là lúc cuối cùng, Cố Trác lại ôm nàng đến ôn tuyền tắm gội mấy lượt.
Vừa định xoay người dậy, bên hông vẫn còn vắt ngang một cánh tay rắn chắc hữu lực, thân hình cao lớn ấm áp từ sau lưng ôm trọn nàng vào lòng.
“Dậy rồi à?” Giọng nói trong trẻo pha chút khàn khàn do vừa thức dậy, mang theo vài phần thỏa mãn.
“Ừm… chàng sao còn ở đây?” Bạch Tri Vi vui vẻ xoay người, thoải mái rúc vào ngực Cố Trác, da kề da, tình ý vấn vít, “Hình như lúc mơ màng ta có nghe được gì đó… là… đại vu sư Lâu Lan?”
Ngón tay thon dài đặt trên lưng nàng, dọc theo cột sống chầm chậm vuốt nhẹ, như tiểu tử xấu xa nghịch ngợm đồ chơi yêu thích. Nàng hơi khó chịu né tránh, bàn tay phiền toái kia cuối cùng cũng thôi lưng, chuyển sang vuốt tóc nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT