Ánh mắt hắn rơi trên gương mặt nàng đôi mắt long lanh phủ sương, má đỏ ửng như đào, môi mềm còn vương ánh sáng, chỉ liếc hắn một cái mà chẳng buồn đáp.
“Xem ra là vừa lòng rồi... Vậy ta có thể tiếp tục chứ?”
Cơn sóng tình chưa kịp lắng, hắn lại dấy lên thêm một lượt tấn công mới. Bạch Tri Vi khẽ rên một tiếng, thanh âm nhẹ bẫng, âm cuối mềm nhũn đến mức bản thân nàng cũng đỏ mặt.
Hơi thở nàng quyện đầy hơi nước, trở nên dịu ngọt ướt át, hoà vào tiếng nước sóng sánh trong hồ, tựa như một khúc nhạc xuân dìu dặt vang lên giữa đêm đông.
Cơ thể nàng bị ngâm đến mềm nhũn, chẳng còn chút sức, đành vòng tay ôm lấy cổ hắn, để bản thân không trượt khỏi lòng hắn mà rơi xuống nước.
Không rõ đã trải qua bao lâu, tư thế này khiến nàng thở dốc, chỉ còn biết cắn nhẹ môi dưới, cất giọng thì thào: “Nơi này mệt quá… lên giường đi...”
“Được.” Cố Trác nhẹ nhàng đỡ lấy nàng, một tay ôm eo, tay kia nâng dưới hông, tựa như ôm lấy một thiếu nữ mảnh mai say ngủ trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT