Tri Vi ngẩng đầu, nhìn xa xăm. Tựa như xưa nay vẫn thế phía Cố Tịch lúc nào cũng huyên náo, còn bên Cố Trác, chỉ cần sai nửa bước, chờ hắn luôn là lời giễu cợt.
“Không chán đâu.”
Mới đó mà chỉ trong một khắc, nàng đã dỗ được hai tình địch, con dao Phù Văn Ngọc tặng vẫn nằm cạnh mã đôn nhỏ.
Tri Vi ngẩng đầu nhìn hắn, thấy hắn vẫn tươi cười, mi giữa chẳng lộ ưu sầu, liền nói khẽ: “Cuộc thi mà, được thua nào có gì to tát. Nếu chàng mà giống Cố Tịch, săn hổ đến độ mình đầy thương tích, ta lại càng… càng thấy…”
“Hửm? Thấy đau lòng?” Cố Trác cười càng rạng rỡ, nhưng rồi ánh mắt thoáng trầm xuống, nhìn về phía lều vàng, trầm ngâm: “Một hoàng tử thường trú nơi xa, thế mà lại bại dưới tay Cố Tịch được nuôi trong Kiến Nghiệp, quả thực mất mặt.”
“Gì cơ?” Tri Vi sửng sốt. Rõ ràng vừa rồi trông hắn chẳng hề để tâm, sao giờ lại như đột nhiên hồi thần, còn buồn bã thế kia.
“Lần sau nhất định chàng sẽ giành đầu bảng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT