"Bỏ súng xuống."
Lạc Hi đã thấy không ít người chết, nhưng nếu Ôn Linh cũng biến thành một thi thể lạnh lẽo, hắn sẽ không thể nào chấp nhận được.
Ôn Linh vẫn mỉm cười, nhưng lời nói ra lại lạnh lẽo.
"Cá chết lưới rách không phải điều anh muốn sao?"
Ôn Linh đương nhiên sẽ không nổ súng. Tạ Kỳ Yến vẫn đang chờ cô ở bệnh viện. Chẳng qua, đây là cách duy nhất cô nghĩ ra để không gây ra thương vong.
Đôi mắt màu hổ phách của Lạc Hi co rút lại. Không, đây không phải điều hắn muốn. Gương mặt mềm mại kia cuối cùng không thể nở một nụ cười nào nữa. Hắn lần đầu tiên biết thế nào là sợ hãi. Ôn Linh lúc này cười với hắn tươi đẹp bao nhiêu thì trong lòng hắn lại sợ hãi bấy nhiêu.
Mắt nhắm nghiền, Lạc Hi buông súng và đá nó ra xa. Lạc Kiều cũng làm theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT