“Gì mà ‘bà xã’, đừng có nói bậy!”
Ôn Linh xoa xoa tai, gương mặt ửng đỏ vì cái cách gọi bất ngờ kia.
“Sớm muộn gì cũng vậy thôi.”
Tạ Kỳ Yến nói, nhưng đó là chuyện của sau này. Ôn Linh rũ mắt không nhìn anh, thấy cô không phản bác, Tạ Kỳ Yến càng vui đến quên lối về. Anh ôm lấy mặt Ôn Linh, hôn thật mạnh lên đôi môi mềm mại, đáng yêu kia.
“Sao em lại lớn lên đúng kiểu anh thích thế này? Thích chết anh rồi!”
Thấy sắp bị hôn thêm lần nữa, Ôn Linh đỏ mặt tránh tay Tạ Kỳ Yến ra. Dù sao đây cũng là nơi công cộng, dù người qua lại không nhiều nhưng vẫn có người đi ngang qua. Hai người cứ như vậy thì ngại chết.
“Làm gì đấy, mới yêu nhau đã chê anh rồi?”
Tạ Kỳ Yến bất mãn véo má Ôn Linh. Sao anh có thể thích cô nhiều đến thế, thích đến nỗi xương cốt toàn thân đều gào thét muốn ôm hôn cô thật chặt. Nhưng lại sợ làm cô sợ hãi, thật khó khăn cô mới bước một bước về phía anh, không thể nào dọa cô co rúm lại được.
“Em yên tâm, anh tuyệt đối sẽ không để em hối hận vì lựa chọn hôm nay. Sau này em chính là tổ tông của anh, anh sẽ nghe lời em hết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play