Đến nơi, Ôn Linh tìm đúng phòng và đẩy cửa bước vào.
Bên trong, ánh sáng mờ ảo, chỉ có màn hình ngũ sắc chói chang chiếu rọi lên căn phòng tối tăm, khiến mọi thứ trở nên lóa mắt. Tiếng ồn ào trong phòng quá tạp loạn, không một ai nhận ra sự xuất hiện của Ôn Linh.
Khẽ khép cửa, cô bước vào. Ánh mắt Ôn Linh ngay lập tức bắt gặp Phó Úc. Không khó để nhận ra anh, bởi anh đang ngồi giữa ghế sofa, hai bên không một ai.
Ánh mắt chạm nhau, Ôn Linh có chút sững sờ. Gương mặt kia quá đỗi xuất chúng, làn da trắng nõn, đôi môi tựa cánh hồng kiều diễm. Nhưng thu hút nhất vẫn là cặp mắt đào hoa, hẹp dài mà cuốn hút. Lúc này, chúng đang nhìn cô không chút cảm xúc, đôi lông mày phảng phất vẻ lạnh lùng.
"Lại đây."
Giọng mệnh lệnh nhàn nhạt vang lên. Ôn Linh bước đến ngồi cạnh anh. Xung quanh, những người đang uống rượu, ca hát chỉ liếc nhìn Ôn Linh một cái. Họ biết cô là hoa khôi của trường Nhất Trung, nhưng cũng không có gì gọi là cảm xúc dư thừa. Một phần vì cô gái này hiện tại là bạn gái của Phó Úc, họ không muốn nhìn chằm chằm quá lâu để rồi chọc giận anh. Phần khác, họ cũng chẳng xem Ôn Linh ra gì. Chuyện ngày hôm qua ai mà không nghe nói, bất quá cũng chỉ là Phó Úc dùng cô làm lá chắn mà thôi.
Bị Phó Úc ôm eo, Ôn Linh có chút không tự nhiên, cô giãy giụa muốn gạt tay anh ra để ngồi cách xa một chút. Kết quả là bàn tay của đại thiếu gia ôm eo cô lại càng siết chặt, thân hình anh cũng dựa vào gần hơn. Cô có thể ngửi thấy mùi rượu nồng trên người anh, xen lẫn với hương chanh tươi mát dễ chịu. Chắc hẳn anh đã uống rượu trước khi cô đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT