Buổi tối đầu thu, khi kim đồng hồ vừa chạm mốc chín giờ, không khí vẫn còn vương vấn chút se lạnh.
Chiều nay, Ôn Linh nhận được cuộc gọi từ Cố Miên, bà nói nhớ cô và tiện thể hỏi thăm, vì đúng thứ Sáu này cô sẽ về Kỷ gia.
Thời điểm này, Ôn Linh đang là sinh viên năm nhất tại đây. Cô trở về nước từ năm lớp mười hai. Ban đầu, mẹ cô, Thẩm Nam, định tìm một người giúp việc để chăm sóc cuộc sống của Ôn Linh. Nhưng Cố Miên đã chủ động đề nghị Ôn Linh ở lại Kỷ gia.
Thực ra, Thẩm Nam không hề muốn điều này. Bà không muốn con gái mình tiếp xúc quá nhiều với Kỷ gia, trong lòng vẫn còn oán giận về lời hứa hôn mà ông nội đã thuận miệng đồng ý. Thế nhưng, vì Ôn Linh có tình cảm với Kỷ Văn An, nên bà đành chấp nhận thiện ý của Cố Miên. Từ năm lớp mười hai cho đến tận bây giờ, mỗi khi không ở ký túc xá, Ôn Linh đều ở lại Kỷ gia.
Khi gần đến Kỷ gia, bầu trời bỗng xé toạc bởi một tia chớp trắng lóa, theo sau là tiếng sấm cuồn cuộn. Ôn Linh khẽ run lên, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh lập tức túa ra. Đó là phản ứng tức thì của Ôn Linh trong cốt truyện.
Ngày lạc trong công viên trò chơi, khi trời dần tối, cũng là lúc những tia chớp trắng lóe lên liên hồi cùng tiếng sấm rền vang. Ôn Linh bé nhỏ nhìn những hình vẽ quỷ quái trên tường nhà ma mà khóc nức nở. Kể từ đó, mỗi khi gặp lại thời tiết như vậy, cô bé đều có phản ứng ứng kích.
Ôn Linh xoa xoa trái tim đang đập loạn xạ của mình. Cô vốn không sợ thời tiết này, chỉ là phản ứng của cơ thể đến quá nhanh, vượt qua cả ý thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play