“Có chuyện gì, đợi hắn trở về rồi nàng hãy nói với hắn.”
Bàn tay Ôn Linh đang vuốt ve đầu hắn khựng lại, rồi nàng đối diện với một đôi mắt sâu thẳm. Tâm ma nắm lấy tay nàng đặt lên môi khẽ hôn.
“A Linh, ta phải rời đi.”
Hàng mi tinh tế của hắn rũ xuống, phủ một bóng râm mang vài phần u buồn. Hắn vốn dĩ không thể ở bên nàng quá lâu, hắn là một phần mà Kỳ Niên vẫn luôn không muốn chấp nhận, giờ đây hắn không còn trốn tránh nữa, bản thân cũng muốn trở về.
Nụ hôn nhẹ nhàng rơi trên má nàng. Lần này Ôn Linh không né tránh, thuận theo ôm lấy cổ hắn, cả người nàng được Kỳ Niên ôm trọn vào lòng.
Lại lần nữa tỉnh dậy, sắc trời đã không còn sớm. Ôn Linh khẽ cựa mình, liền bị hắn một lần nữa ôm trở lại vào lòng. Ngẩng đầu đối diện với đôi mắt hắn, Ôn Linh tinh tế quan sát, dường như không có gì thay đổi, đó vốn dĩ là phần Kỳ Niên che giấu sâu nhất.
Ôn Linh nũng nịu cọ cọ cổ hắn, giọng nói mềm mại pha lẫn chút khàn khàn: “Đói bụng rồi, dậy ăn chút gì đi, thiếp có chuyện muốn nói với chàng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT