Minh Trần Viện.
Phù Tiêu mang theo hộp thức ăn bước vào sân đã thấy Vu Hành đang luyện kiếm trong sân. Nàng tiện tay đặt hộp thức ăn lên bàn đá, ngồi xuống chống cằm quan sát.
“A Hành, đừng luyện nữa. Luyện cả buổi sáng rồi, lại đây ăn chút gì đi.”
Khuôn mặt Vu Hành nghiêm nghị. Từng chiêu từng thức kiếm pháp toát ra sự hung ác và sát khí dày đặc. Khi bộ kiếm pháp kết thúc, Vu Hành ngồi xuống bên bàn đá. Phù Tiêu rất thuần thục đưa khăn tay cho hắn.
“Cả buổi sáng thì sao chứ? Vẫn chưa đủ. Chỉ còn nửa tháng nữa là đến ngày tỷ thí. Thực lực của ta thế này e là sẽ làm sư môn mất mặt.”
Hắn không có thiên phú hơn người như sư đệ, chỉ có thể càng thêm chăm chỉ. Nhắc đến Kỳ Niên, lòng Vu Hành vẫn không khỏi dâng lên sự áy náy. Là năm đó hắn xuống núi đã không trông chừng sư đệ, để sư đệ lầm đường lạc lối.
Hai năm rồi, sư đệ đến nay vẫn chưa bước ra khỏi bóng tối ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT