Chẳng biết đã qua bao lâu, trời dần tối sầm lại. Ôn Linh ngẩng đầu đánh giá bốn phía, trong lòng dâng lên cảnh giác tột độ.
Tiếng mưa rơi tí tách ban nãy cũng đột nhiên ngừng bặt. Trên chân trời, vầng huyết nguyệt lại một lần nữa hiển lộ. Từng khối thi thể ướt đẫm trên mặt đất bắt đầu cựa quậy, rồi đứng dậy, mở to đôi mắt đỏ tươi. Từng gương mặt quỷ dị ấy chằm chằm nhìn hai người họ.
Thái Sơ và Ngọc Chi lại một lần nữa rời tay, lao thẳng vào tấn công chúng. Đợt này lại không dễ đối phó như vậy. Một hồi giao chiến, Ôn Linh thở hổn hển, nhìn những quái vật đứt tay cụt chân, máu vẫn không ngừng thấm ra nhưng vẫn kiên trì xông về phía hai người, nàng thực sự muốn nôn.
“Tiểu đạo sĩ, cứ thế này, hai ta đều sẽ chôn xác ở đây mất.”
Đã là ảo cảnh thì luôn có cách thoát ra. Có lẽ kẻ đã thiết lập ảo cảnh này có thực lực vượt xa họ, bởi hai người dù đã nghiên cứu một lúc lâu mà vẫn không tìm ra được cách thoát. Họ chẳng khác nào miếng thịt cá nằm trên thớt, mặc kệ người ta muốn xoa tròn bóp dẹt.
Bộ bạch y của Kỳ Niên lúc này đã hoàn toàn đổi màu, trông như thể bản thân hắn vốn mặc một chiếc hồng y vậy.
Ôn Linh ngước nhìn trời, đôi mắt dừng trên vầng huyết nguyệt rồi suy nghĩ chợt lóe lên:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play