Sáng hôm sau, Tô Mộ nộp đơn xin nghỉ học ở trường, rồi bắt đầu tìm các công việc làm thêm. Bận rộn cả ngày không ngơi tay, Tô Mộ chợt nhớ ra mấy ngày nay mình đã quên béng Mộ Mộ. Cậu vội vã chạy về nhà, vào đến nơi thấy dì Lý đang đổ thức ăn cho Mộ Mộ, cậu mới nhẹ nhõm thở phào.
Ôm Mộ Mộ vào lòng, Tô Mộ thành tâm cảm ơn dì Lý.
“Haiz, có gì to tát đâu con, Mộ Mộ đáng yêu mà, dì cũng thích đến chơi với nó.”
Tô Mộ kéo môi cười cười, rồi mở lời. “Dì Lý à, đây vốn là nhà của dì mà, giờ bà nội ở bệnh viện không thể trông quán cơm được, căn nhà này dì cứ lấy lại đi ạ.”
“Không được không được, con cứ giữ lại mà ở.” Dì Lý vội vàng xua tay. Căn nhà này đâu phải của họ.
Lòng Tô Mộ ấm áp. “Không cần đâu dì Lý, dì cứ thuê thêm một người làm đi. Cháu giờ có chỗ ở rồi ạ.”
Vốn dĩ là dì Lý đã giúp đỡ cậu và bà nội mới có được căn nhà này, giờ đây càng không thể ở miễn phí được. Trước đây cậu không hiểu, giờ cậu đã nhìn rõ. Căn nhà này sao có thể không cho thuê được chứ? Chỗ cậu tìm để ở bây giờ còn không bằng nơi này, nhưng lại rẻ hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play