Một phong là thư từ Hoàng đế Bắc Chiêu. Đại ý là Bắc Chiêu chỉ thừa nhận Ôn Linh là Hoàng đế Nam Thần. Nếu người đăng cơ không phải Ôn Linh, Bắc Chiêu sẽ tuyên chiến với Nam Thần.
Ôn Trĩ nheo mắt, ngón tay bóp chặt phong thư đến trắng bệch. "Ngươi quả nhiên co duỗi được. Ngươi có thể nói chuyện hợp tác với kẻ thù đã giết cha mình. Không biết ngươi phải trả giá đắt thế nào đây?" Ôn Trĩ không biết chuyện Khống Tâm Cổ, chỉ có thể nghĩ theo hướng hợp tác. Nhưng Ôn Linh đang ở thế yếu, còn lão thất phu Bắc Chiêu kia lại là kẻ không lợi thì không dậy sớm, e rằng Ôn Linh phải trả giá không nhỏ.
Ôn Trĩ giơ phong thư lên, quơ quơ trước mặt nàng: "Đại quân Bắc Chiêu dù có đến cũng chỉ dừng ở biên giới hai nước. Dù có khai chiến, Nam Thần hiện giờ chưa chắc sẽ thua. Hơn nữa, ngươi đang ở kinh thành, Bắc Chiêu không cứu được mạng ngươi đâu."
Ôn Linh cười, nhìn về phía phong thư còn lại trên tay nàng ta: "Không bằng nhìn tiếp đi."
Ôn Trĩ hồ nghi mở ra, sắc mặt lập tức đại biến: "Ngươi... ngươi lại triệu hồi mười vạn Vọng Thành Binh ở biên giới về?"
Ôn Linh chớp mắt với nàng ta: "Sao, sợ rằng ngươi giết ta thì Nam Thần cũng sẽ diệt vong sao?"
"Ngươi quả nhiên điên rồi!" Mười vạn Vọng Thành Binh đóng quân ở biên giới Bắc Chiêu và Nam Thần. Giờ đây không có đội quân đó, nếu Bắc Chiêu muốn tấn công Nam Thần thì quả thực chẳng khác gì đi vào chỗ không người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play