Trái tim Ôn Linh như bị bỏng rát, cô phản xạ có điều kiện mà quay ánh mắt đi. Cô chuyển đề tài: “So với việc làm công chúa của người khác, làm nữ vương của chính mình không tốt hơn sao?”
Giang Cửu Từ nhếch môi cười, thần sắc vẫn rực rỡ, tràn đầy lưu luyến. “Đương nhiên có thể. Chẳng qua, nếu nữ vương mệt mỏi, cũng có thể ở chỗ anh làm công chúa nghỉ chân một chút.”
Lời nói cực kỳ trêu ghẹo, Ôn Linh nhìn thẳng anh. “Em không tin nhất kiến chung tình.” Hai người chưa từng ở chung, chỉ một cái nhìn thoáng qua nhiều lắm cũng chỉ là có thiện cảm, nhưng để thích, thậm chí nói yêu, thì quả thực có vẻ hơi buồn cười.
Giang Cửu Từ thấy vậy liền dừng lại, gắp cho cô một miếng sườn. “Em không tin là vì những gì anh làm còn chưa đủ mà thôi.”
[Tôi khóc chết mất, người đàn ông này cũng quá biết cách tán tỉnh rồi.]
[Ôi trời ơi, hai câu nói của Từ Thần quả thực đã chạm đến tận tâm can tôi.]
[Vẫn là tiểu hoa hồng ấy mà, nếu là tôi mà nghe Từ Thần thổ lộ như vậy, tôi có thể một phát bổ nhào vào người Từ Thần luôn.]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT