Trần Thục Phương, với cảm giác cực kỳ tốt về bản thân, hoàn toàn không nhận ra ánh mắt đầy ý vị của những người xung quanh. Bà ta nghĩ rằng mình đã dùng sự thật để khiến cả đám người câm nín, liền nở nụ cười đắc ý.
Ông cụ Tăng vô thức liếc nhìn Giang Dao một cái.
Lần đầu tiên ông cụ cảm thấy việc hóng chuyện lại làm đau mắt như thế này.
Giang Dao bất đắc dĩ nhìn Trần Thục Phương, nói: “Những cô gái này không có duyên phận với con trai bà. Tôi sẽ không xem bói giúp bà đâu. Khuyên bà cũng đừng phí công nữa. Số bà không có cháu trai.”
Câu cuối cùng như một nhát dao đâm thẳng vào trái tim khao khát sinh con trai của Trần Thục Phương. Bà ta bật dậy ngay lập tức: “Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy? Cô nghĩ cô là ai chứ? Xem bói kiểu quái gì vậy!”
Giang Dao chỉ vào bức ảnh của con trai bà ta, vẫn giữ thái độ ôn hòa nhưng lời lẽ lại vô cùng sắc bén: “Đường vân trên trán lệch, lông mày đứt đoạn, cung tử tức có sẹo, số mệnh khắc con cháu, có tướng tuyệt hậu. May mà trước đây bà đã đuổi con gái lớn của mình đi, nếu không, đứa trẻ đó cũng khó lòng sống qua ba tuổi. Xét như vậy, coi như bà đã làm được một việc tốt.”
“Cô nói bậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT