...
Nhặt lại ô giấy dầu của mình, bao bọc cẩn thận, lại nhìn sang chiếc cần câu bên cạnh, Kế Duyên thoáng do dự. Mang theo thì vướng víu, mà vứt bỏ thì quả thực đáng tiếc. Cuối cùng, hắn đành tháo dây câu và lưỡi câu ra, để lại thân trúc xanh biếc bên bờ đầm.
Kế Duyên nhìn lại Bích Thủy Đàm một lượt, tuy rằng một năm nơi đây mới sinh ra được một con Ngân Khiếu Tử ngư, nhưng cũng coi như kỳ diệu.
"Lần sau Kế mỗ nhất định phải bắt được một con cá này về nấu canh, xem thử rốt cuộc tư vị ra sao!"
Lẩm bẩm một mình như vậy, Kế Duyên cất bước rời khỏi bờ đầm.
Lúc này sương mù bao phủ khắp Lão Hoa Sơn, tầm nhìn không quá năm mét. Nhưng với Kế Duyên thì chẳng hề hấn gì, ngược lại nhờ vậy mà gần như không có khả năng có khách đi núi nào dám tùy tiện qua lại, bước chân của hắn cũng trở nên nhanh nhẹn hơn.
Khi thì mượn lực cành cây, vách đá mà bay vút, khi thì tùy ý thi triển thân pháp Du Long tiêu sái hài lòng, thân thể phiêu dật như say, trong khoảnh khắc đã vượt qua những đoạn đường núi gập ghềnh hiểm trở.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT