Cừu Phong mang theo hai đồng tử rời đi đã lâu, Kế Duyên vẫn ở nguyên chỗ chờ đợi. Mãi đến khi hoàn toàn xác nhận đối phương đã đi xa, hắn mới mang theo cảm giác hưng phấn gần như không thể kiềm chế quay về bên Bích Thủy Đàm, trong tay không ngừng vuốt ve hai mảnh bạch ngọc lớn nhỏ.
Không hổ là Ngọc Hoài Sơn, thứ gì cũng thích dính dáng đến ngọc. Nào là Lam Ngọc vòng, nào là bạch ngọc thẻ, thậm chí cả ngọc trâm trên đỉnh đầu Cừu Phong, Kế Duyên đều có thể nhìn thấy huyền quang mỏng manh dao động.
"Ai nha, quên mất tiện thể hỏi giúp Ngụy Vô Úy!"
Kế Duyên vỗ đầu một cái, nhớ ra điểm này lập tức có chút bật cười. Ngụy Vô Úy này rốt cuộc không tính là quá thân quen với mình, nếu là chuyện của tiểu Doãn Thanh thì mình tuyệt đối sẽ không quên.
Bên cạnh đầm sâu xanh biếc, Kế Duyên ngồi xuống tại chỗ, đặt cây gậy trúc xanh biếc sang một bên, rồi co chân bắt đầu thưởng thức nội dung trên hai tấm bạch ngọc.
Cách thức ghi chép này trong Thông Minh Sách và Ngoại Đạo Truyện đều có nhắc đến, gọi là "lấy vật sinh động chi pháp", được xem là một phương thức ghi chép mang đậm sắc thái tiên tu. Chỉ là tương đối hao tâm tốn sức nên thông thường ít được sử dụng. Vật dẫn có thể là kim, thiết, thạch, ngọc các loại, người ghi chép đạo hạnh càng cao, pháp lực càng mạnh, yêu cầu đối với vật dẫn càng thấp. Thậm chí trong Ngoại Đạo Truyện còn đề cập tới việc có người lấy nước chảy, thanh phong làm vật trung gian, quả thực thần dị phi thường.
Còn về hai mảnh bạch ngọc thẻ trong tay Kế Duyên, có lẽ do Ngọc Hoài Sơn tài đại khí thô, đều là bạch ngọc thượng cấp, tự nhiên được xem là lương tài, yêu cầu đối với người thi pháp thuộc loại thấp nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT