Khi Tề thị được dẫn vào, cả người nàng run lên không thành hình dạng.
Thiệu Tuần ngồi trên giường, vẫn dựa vào Ngọc Hồ, nhìn Tề thị bị một đám cung nhân vây quanh giữa đưa vào.
Má nàng đỏ bừng, thở hổn hển, tóc mai đã bung ra, trên mặt còn vương những giọt lệ chưa khô. Vừa vào thấy Thiệu Tuần, nàng liền định nhào tới.
Ý định của nàng là muốn quỳ sụp dưới chân Thiệu Tuần để cầu xin điều gì đó, nhưng người xung quanh Thiệu Tuần bây giờ quả thực như chim sợ cành cong, nhạy cảm đến mức ai nhìn Thiệu Tuần một cái cũng phải cảnh giác, huống hồ là người có cảm xúc cực kỳ bất ổn như Tề thị.
Lập tức có người xông lên cản lại, không chút khách khí đẩy Tề thị ngã xuống đất.
Thiệu Tuần không nói gì, chỉ im lặng nhìn cảnh này.
Tề thị bị cú ngã làm cho đau, ngược lại tỉnh táo lại đôi chút, nhận ra hành vi lúc trước của mình dễ gây hiểu lầm và phản cảm cho người khác. Nàng lập tức vừa sợ vừa hối hận, quỳ trên đất liên tục lắc đầu: "Thiếp thân không cố ý, Quý phi nương nương, ta không cố ý muốn va vào người…"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play