“…Nơi nào có ngài, nơi đó mới là nhà của ta.”
Hơi thở của Hoàng đế vì câu nói này mà ngưng lại, hắn lặng lẽ nhìn nàng một lúc lâu.
Thiệu Tuần nhìn thẳng hắn, thần sắc vô cùng bình tĩnh. Nàng cho rằng mình chỉ nói một câu thật lòng, cũng là một câu hết sức bình thường, không cần phải trịnh trọng thái quá, vì vậy cũng không biết trong lòng Hoàng đế đang nổi lên sóng gió thế nào.
Nhìn thấy vẻ mặt đương nhiên của nàng, Hoàng đế nắm tay nàng thật chặt, khẽ cười khổ nói: “Nàng nói câu này là không muốn đi nữa sao?”
Thiệu Tuần nghiêng đầu, khó hiểu nói: “Vì sao lại nói như vậy?”
Hoàng đế không nói gì, chỉ nâng tay nàng lên hôn mạnh một cái, một lát sau mới ngẩng đầu mỉm cười nói: “Không có gì, nàng đi đi.”
Thiệu Tuần có chút nghi hoặc, nhưng không biết vì sao, đi được hai bước rồi lại đột nhiên không muốn đi nữa. Nàng quay đầu ngồi lại chỗ cũ: “Ta lát nữa hãy đi, dù sao bà ấy cũng phải mất ít nhất nửa canh giờ nữa mới đến nơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play