Thấy Thiệu Tuần đỡ tay Thái hậu tiến vào, sắc mặt các phi tần mỗi người mỗi khác, nhưng phần lớn vẫn giữ vẻ phải phép.
Thái hậu ngồi xuống ghế chủ tọa, trước tiên cho người dọn một chiếc ghế cho Thiệu Tuần, sau đó mới miễn lễ cho các phi tử đang hành lễ.
Nhìn họ ngồi xuống, Thái hậu nâng chén trà, trên mặt thoáng ý cười như không cười: "Ngọn gió nào đã thổi tất cả các ngươi đến đây vậy?"
Loại lời này thường chỉ có phi tần địa vị cao mới dám đáp lại. Đức phi cười nói: "Nương nương trong lòng sáng như gương, bọn thần thiếp ngày thường lười biếng, hôm nay lại siêng năng thế này, chẳng phải là muốn đến xem muội muội mới tới hay sao."
Lời này nói ra rất thẳng thắn, sắc mặt Thái hậu dịu đi một chút: "Thôi được, sau này ngày tháng còn dài, hà tất phải vội vàng nhất thời."
Thục phi ngày thường tuy ít lời, nhưng câu nào câu nấy đều rất khéo léo. Hôm nay sau khi Đức phi nói xong, vốn dĩ sẽ đến lượt nàng ta, nhưng tình thế đã khác xưa, chỉ cần có Thiệu Tuần ở đây, nàng ta nói gì cũng thành sai.
Lấy ví dụ về cách xưng hô, Đức phi mặt dày có thể gọi nàng một tiếng "muội muội", nhưng Thục phi thì có thể sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT