Đêm dần khuya.
Ngay khi Hoàng đế đã ôm tiểu cô nương kiệt sức của mình vào lòng, cùng nhau chìm vào giấc mộng, thì trong Thái Cực cung lại có rất nhiều người không ngủ.
Vô số đôi mắt đang dán chặt vào Cam Lộ điện. Người của họ không thể trà trộn vào trong điện nên chỉ có thể nén lại sự nôn nóng trong lòng mà nhìn chằm chằm vào cánh cổng lớn, từng giây từng phút hy vọng có thể nhìn ra động tĩnh gì.
Trong Duyên Gia cung, Thục phi vẫn chưa ngủ. Nến trong tẩm điện chỉ còn lại vài cây, khiến ánh đèn trông le lói, mờ ảo.
Thục phi nằm trên chiếc giường được bài trí tinh xảo, thoang thoảng hương thơm, nhưng mắt vẫn mở thao láo, xuyên qua ánh sáng yếu ớt, cố sức đếm những đường vân trên màn trướng.
Cung nhân gác đêm bưng một ngọn đèn nhỏ, nhẹ nhàng bước vào, định đắp lại chăn cho chủ tử và thổi tắt thêm một ngọn nến.
Nhưng nàng còn chưa kịp vén màn giường lên, đã bị giọng nói âm u của Thục phi làm giật mình:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT