Trong Ninh Thọ cung.
Thái hậu uống xong cháo, cảm thấy miệng nhạt, liền phàn nàn: “Mấy lão thái y này, chỉ bảo ăn chút cháo loãng, nhạt nhẽo thế này. Tố Vân, ngươi đi bảo nhà bếp mang món khác tới.”
Ngũ thị cười gượng nói: “Việc này thái y đã bẩm báo với bệ hạ rồi. Bệ hạ hạ lệnh, tất cả phải tuân theo lời đại phu, không cho chúng ta tự ý làm càn.”
Thái hậu chau mày đang định nổi giận thì Thiệu Tuần, người nãy giờ vẫn im lặng lắng nghe, nhẹ nhàng nói: “Nương nương, gạo tẻ vị ngọt tính bình, có tác dụng tư âm và bổ tỳ vị, người bệnh ăn là tốt nhất. Gạo lại có hương thơm thanh khiết tự nhiên, dù không thêm gia vị cũng có một hương vị riêng. Thái y nói vậy là rất có lợi cho người.”
Thái hậu nói: “Vậy theo ta thấy, gạo tiến cống tháng này không ngon, chẳng có chút hương gạo nào cả.”
Thiệu Tuần liền ôn tồn khuyên nhủ: “Người cảm thấy không có hương vị, là do tỳ vị suy yếu, đầu lưỡi không còn nhạy bén. Nếu sớm ngày khỏi bệnh, thì món gì mà chẳng ăn được?”
Ngũ thị tiếp lời: “Thiệu cô nương nói phải lắm. Nương nương, nếu người khỏi bệnh rồi, nô tỳ sẽ tự mình xuống bếp, làm cho người một bàn thịnh soạn, đảm bảo có đủ thịt cá, muốn gì cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT