Lúc Thiệu Tuần tỉnh lại đã là chiều hôm nay.
Trong cơn mơ màng, nàng dường như cảm nhận được có người đang đặt tay lên trán mình để thử độ ấm. Lông mi nàng run rẩy, bất giác thầm đoán, bàn tay này vừa thon dài vừa mạnh mẽ, là của phụ thân sao? Hay là của huynh trưởng?
Nàng cố gắng mở mắt ra, người trước mặt quả nhiên không phải phụ thân hay huynh trưởng, mà là một người còn không thể xuất hiện ở đây hơn cả bọn họ.
Người đó đứng bên giường, hơi cúi người, nghiêng đầu để cảm nhận độ ấm trên trán Thiệu Tuần. Cảm thấy nhiệt độ dưới tay mình tuy vẫn còn hơi cao, nhưng đã dịu đi nhiều so với buổi sáng, hắn mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Hắn quay đầu định rút tay về, lại đột ngột phát hiện tiểu cô nương này không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, cổ lún vào chiếc gối mềm đang lặng lẽ nhìn hắn.
Trong mắt hắn ánh lên vẻ vui mừng, hắn nhẹ giọng nói: “Cuối cùng nàng cũng tỉnh rồi, nàng thật biết cách làm cho trẫm phải lo lắng.”
Cổ họng Thiệu Tuần có chút khô khốc, nàng chậm rãi nói: “Bệ hạ… đến thăm ta sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play