Trên đời này, chỉ cần ngươi ăn cơm của thế gian, uống nước của thế gian, vậy ngươi chính là một con người, mà đã là người thì đều sẽ có tư tâm.
Thứ tư tâm này vì không tiện nói với người ngoài nên luôn bị giấu thật sâu trong lòng. Có lẽ ngay cả chính mình cũng không thể lý giải và chấp nhận loại ý nghĩ “ti tiện” này, cứ lặp đi lặp lại rằng mình không để tâm, đến cuối cùng dường như chính mình cũng tin vào lời nói dối đó.
Nhưng khi Hoàng đế thẳng thắn bày tỏ những tâm tư nhỏ nhặt, không tiện nói với người ngoài này cho thiếu nữ trẻ tuổi nghe, mới phát hiện ra rằng chuyện vốn khó mở lời đến thế, khi nói ra lại trở nên bình thường không có gì lạ.
Những chuyện năm xưa canh cánh trong lòng, dường như… cũng không quan trọng như hắn tưởng, ít nhất, không quan trọng bằng nữ hài tử trước mắt.
Hắn thấy trong mắt Thiệu Tuần dường như có chút lo lắng, liền an ủi: “Đây đều là những chuyện cũ rích rồi, nếu không nhắc đến trẫm đã sớm quên. Bây giờ nói ra cũng chỉ để chọc nàng cười thôi, có gì mà phải lo lắng?”
Thiệu Tuần cụp mắt xuống: “Nghe xong những chuyện này của ngài, ta làm sao còn cười nổi.”
Nàng thấy đau lòng thay cho Hoàng đế, tự nhiên không cười nổi, nhưng Hoàng đế có thể nhìn ra sự xót thương của nàng dành cho mình, ngược lại lại thấy vui.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play