Thiệu Tuần cho Thiệu Quỹ vào, nhưng không có nghĩa là nàng muốn nghe thêm một bài thuyết giáo về việc mình nên tranh thủ gả cho Trịnh Vân Kiều như thế nào.
Bởi vậy, khi hắn vừa lộ diện, Thiệu Tuần liền đi thẳng vào vấn đề: “Đại ca muốn nói với ta chuyện của biểu ca, chuyện của A Quỳnh, hay là chuyện của cả hai người họ?”
Thiệu Quỹ lập tức sững người tại chỗ.
Thiệu Tuần biết ngay chỉ một câu này là đủ để chặn họng hắn đến không nói nên lời. Bây giờ xem ra, quả nhiên đúng là như vậy.
Thiệu Quỹ có cả một bụng lời khuyên “vì muốn tốt cho muội muội” mà phải nuốt ngược vào trong. Hắn mở miệng định nói rằng chuyện này không liên quan đến A Quỳnh, nhưng hắn vốn là người chính trực, đã không thể coi muội muội mình là kẻ mù người ngốc, thì cũng không thể tự mình giả khờ giả ngốc được.
Hắn ngập ngừng hồi lâu, mới khó khăn nói ra một câu: “Nàng ấy còn nhỏ, chưa chắc đã hiểu chuyện này nghĩa là gì.”
Thiệu Tuần thầm nghĩ, chưa kể Thiệu Quỳnh đã sắp tròn mười lăm, cứ cho là lùi một bước, nàng ấy thật sự ngốc đến mức không biết đại sự hôn nhân có ý nghĩa gì, chẳng lẽ Trịnh thị không hiểu sao, Công Tôn thị không hiểu sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT