Hoàng đế trông có vẻ nho nhã, nhưng sức tay lại mạnh ngoài dự đoán. Dường như chỉ khẽ nhấc một cái, Nhị công chúa gần như không kịp phản ứng đã bị đưa lên lưng ngựa.
Ở phía xa, Khác Kính công chúa thấy được cảnh này. Nàng ta lập tức hừ lạnh một tiếng, mím chặt môi, như đang kìm nén điều gì. Sau đó lại cảm thấy uất ức khó chịu, liền quay sang mắng Tứ công chúa ngồi phía sau: "Ngươi ngồi đây làm gì, không thấy người ta nhờ hơi người ngoài mà được phụ hoàng cho cùng cưỡi ngựa sao?!"
Tứ công chúa Triệu Nhược Tang tuổi còn nhỏ, nhưng đã học được thói nịnh kẻ trên, đạp kẻ dưới trong cung. Thường ngày nàng cũng không mấy để ý đến nhị tỷ của mình, nhưng khi đối diện với Khác Kính công chúa thì lại như chuột thấy mèo, không dám nói nhiều lời.
Nhưng dù sao nàng vẫn là một đứa trẻ, lúc này vô cớ bị mắng một trận, vừa sợ hãi lại vừa khó chịu, không kìm được nói: "Bệ hạ lại không gọi ta..."
"Không gọi ngươi thì sao, không biết tự mình chủ động đi à?"
Nói thì hay lắm, Triệu Nhược Tang thầm bĩu môi — chưa nói đến việc tự tiện đi làm phiền có bị khiển trách hay không, cho dù không bị mắng, nếu mình thật sự chủ động bắt chuyện với phụ thân, vị đại tỷ tỷ này không chừng lại ghen tức thế nào nữa.
Nàng cậy mình tuổi nhỏ, vẻ mặt ngây thơ nói: "Vậy đại tỷ tỷ đi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT