Trịnh Vân Kiều ở lại chỗ của Thiệu Tuần một lúc lâu. Ba người họ, câu chuyện tưởng chừng rời rạc không đầu không cuối mà lại kéo dài đến tận lúc trời nhá nhem tối. Thấy nếu không về thì thất lễ quá, Trịnh Vân Kiều mới cất lời từ biệt.
Tiễn hai người về xong, Thiệu Tuần liền bảo nhà bếp dọn bữa tối, định bụng ăn chút gì đó cho ấm bụng.
Nơi ở của Thiệu Tuần cách bếp lớn trong phủ khá xa. Thức ăn mang từ đó qua, chưa kịp ăn đã nguội lạnh, mất cả vị tươi ngon.
Về vật chất, nàng từ nhỏ đến lớn chưa từng phải chịu chút khổ cực nào nên dĩ nhiên cũng không muốn đối đãi tệ bạc với bản thân. Chẳng bao lâu sau, nàng lấy cớ muốn luyện tập nữ công gia chánh để lập một gian bếp nhỏ ngay trong viện của mình. Nàng còn mời một đầu bếp nữ có tay nghề thứ hai từ bếp lớn sang để "thỉnh giáo". Ban đầu, nàng chỉ thỉnh thoảng mới dùng bữa ở bếp riêng, nhưng lâu dần, mọi người cũng quen với việc Thiệu Tuần tự nổi lửa nấu ăn.
Người hầu ở chỗ Thiệu Tuần ít, việc lại nhàn, tiền thưởng còn nhiều hơn nơi khác không ít. Người đầu bếp nữ được điều sang đây chẳng có lý do gì mà không muốn. Về phần Thiệu Tuần, bữa chính nàng ăn ở viện mình, nhưng vẫn thường cho người sang bếp lớn lấy chút điểm tâm, bánh kẹo. Mỗi lần như vậy đều dặn người mang theo tiền, do đó người ở bếp lớn cũng vui vẻ vì được nhàn rỗi, chẳng ai có thể nói ra nói vào điều gì.
Món ăn trên bàn đều là những món Thiệu Tuần ưa thích. Đáng tiếc, nàng vừa mới ăn được hai miếng thì Thiệu Quỹ đã quay trở lại.
Thiệu Tuần đặt đũa xuống, dùng khăn lau khoé miệng: "Đại ca sao lại quay lại vậy? Đã tiễn biểu ca về rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play