Đặng thị vốn định đi tìm Thiệu Tuần nhưng lại dừng bước. Gió thổi có hơi lớn, bà dứt khoát vén tấm rèm nỉ dày, bước ra ngoài rồi dựa vào cạnh cửa, đứng ở cửa cung nhìn ba người cách đó không xa.
Khác Kính công chúa ôm một tia hy vọng cuối cùng, hướng về phía Hoàng đế: “Ngài… Ngài không phải thật sự muốn phế truất mẫu hậu đó chứ?”
Hoàng đế gương mặt không chút biểu cảm, hắn chậm rãi nói với nàng: “Trở về từ biệt Thái hậu, rồi lập tức ra khỏi cung đi…”
Triệu Nhược Trinh nghe xong, ánh sáng mong manh trong mắt nàng tan biến. Nàng từ từ khuỵu gối, quỳ xuống đất, giọng nói yếu ớt khẩn cầu: “Phụ hoàng, nữ nhi cầu xin ngài… Cầu xin ngài, hãy tha cho mẫu hậu…”
Hoàng đế cứ thế lạnh lùng nhìn nữ nhi này, nét mặt không hề có nửa phần dao động.
Triệu Nhược Trinh lết bằng đầu gối vài bước, cầu xin: “Phụ hoàng, bệ hạ, cầu xin ngài ban cho thần nữ một cái chết đi, đừng phế truất mẫu hậu. Xin hãy nể tình bà ấy là chính thê của ngài, là thê tử đã bầu bạn với ngài từ thuở thiếu thời…”
Thiệu Tuần theo bản năng lùi lại một bước, nhưng bị Hoàng đế nắm chặt tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play