Đức phi trong lòng không vui, uống vội mấy ngụm nước rồi bị sặc. Tề thị ngồi ở xa nên chính Thiệu Tuần đã đưa khăn cho nàng.
Ngay lúc cung nhân của Đức phi đang luống cuống lau vệt nước trên áo cho chủ tử thì Hoàng hậu đã đến.
Hoàng hậu dắt theo Đại công chúa ngồi xuống, vừa nhìn đã thấy ngay vệt nước sẫm màu loang lổ trước ngực Đức phi, trông vô cùng nhếch nhác.
Hoàng hậu chỉ nhàn nhạt lướt mắt qua rồi thôi, không nói gì. Nhưng Đại công chúa thì như không thể dung thứ cho chuyện nhỏ nhặt, lập tức lên tiếng: “Đức phi nương nương có điều gì bất mãn với mẫu hậu của ta sao? Y phục không chỉnh tề mà cũng đến bái kiến Hoàng hậu?”
Đức phi chẳng hề sợ hãi. Nàng dừng động tác vội vàng lau áo, ung dung cầm khăn phủi nhẹ vạt áo trước, nói: “A, xin Hoàng hậu nương nương thứ tội. Là do tần thiếp đã lâu không thấy ngài ra ngoài đi lại, nay chợt thấy phượng nhan nên kích động đến run cả tay. Ngài nên thường xuyên ra ngoài dạo chơi mới phải. Tần thiếp trí nhớ thật không tốt, nếu cổng Hàm Ninh cung cứ đóng mãi như thế, tần thiếp sắp quên cả dung mạo của ngài rồi.”
Nghe những lời này, Khác Kính công chúa lập tức dựng ngược chân mày: “Ngươi nói cái gì…”
Hoàng hậu kịp thời đè tay nữ nhi lại, ngăn nàng nói tiếp. Triệu Nhược Trinh dù không cam lòng nhưng vẫn hừ một tiếng rồi ấm ức im lặng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play