Trận phong ba triều chính bắt nguồn từ chuyện riêng tư trong gia đình này cuối cùng cũng đã hạ màn. Ngoại trừ kẻ gây ra sự việc, không một ai là người chiến thắng.
Trong số các vị ngự sử, Lữ Đạt đã tự sát, những người còn lại kẻ bị biếm quan, người bị cách chức. Các huân quý cũng chẳng được lợi lộc gì, Vệ Quốc công bị giáng tước, Văn Viễn bá bị tước bỏ tước vị, ngay cả Anh Quốc công, người được cho là bị oan cũng bị giáng xuống thành tước vị truyền đời sẽ bị hạ bậc.
Sự khác biệt duy nhất là mấy người đứng đầu bị ép phải chịu phạt, còn Anh Quốc công lại tự mình dâng binh quyền vào cung xin Hoàng đế trách phạt.
Trên triều đình, kẻ ngốc thực sự rất ít. Từ việc Hoàng đế thu hồi quyền thừa kế tước vị không giáng cấp của Anh Quốc công nhưng lại giữ lại binh quyền của ông, họ đã nhận ra không ít thông tin.
Tước vị bị giáng rồi có thể thăng trở lại, dù sao cũng chỉ là một đạo thánh chỉ của Hoàng đế. Nhưng sự tin tưởng của thiên tử lại là thứ có thể gặp mà không thể cầu, nó đại diện cho thánh ân vẫn còn đó.
Nếu để cho Vệ Quốc công… không, bây giờ nên gọi là Vệ Viễn bá lựa chọn, hắn nguyện dùng mười cái tước vị để đổi lấy binh quyền và lòng tin của Hoàng đế, nhưng đó cũng chỉ là người si nói mộng mà thôi.
-

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play