Sự kiện lần này khép lại bằng cái chết của Thục phi, nhưng ảnh hưởng mà nó gây ra còn lan rộng hơn thế nhiều.
Mẫu sang thì con mới quý, nay Thục phi vì phạm tội mà bị ban cho cái chết, thanh thế của Tam hoàng tử ở tiền triều cũng vì thế mà lao dốc không phanh. Ngoài mấy người thật sự có quan hệ thân thiết, số người đến thăm hỏi chỉ lác đác vài mống, nói là trước cửa có thể giăng lưới bắt chim cũng không hề quá lời.
Phe cánh ủng hộ Đại hoàng tử có tăng lên đôi chút, nhưng vẫn chưa hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Bởi lẽ, Nhị hoàng tử đã được phong tước vị trước cả Tam hoàng tử và có thể bước chân vào triều đình tham gia chính sự. Vị Ngụy vương mới được sắc phong này có lối làm việc thiên về bảo thủ nhưng lại rất ổn trọng, biết chiêu mộ hiền tài, gặp chuyện đều bằng lòng bàn bạc với bề tôi, dễ được lòng người hơn so với vẻ kiêu căng ngạo mạn của Đại hoàng tử. Hơn nữa, hắn và Ngụy vương phi Tiêu thị trông có vẻ tương kính như tân, tình cảm không tệ, hậu viện cũng không có nhiều người phức tạp lộn xộn như Đại hoàng tử nên về mặt phẩm hạnh lại hơn một bậc.
Nhưng sự việc vẫn chưa dừng lại ở đó.
Qua chuyện lần này, mọi người đều nhận ra sự sủng ái mà Hoàng đế dành cho Thiệu Quý phi khác hẳn với lẽ thường. Ngài thậm chí còn trao cả binh phù để bảo toàn tính mạng cho mẫu tử nàng khi ngài rời cung. Tình yêu thương và sự tin tưởng này có thể nói là vô cùng hiếm thấy, nếu nói đây không phải chân tình thì thật có lỗi với đạo lệnh phù nặng tựa ngàn quân ấy.
Hoàng tử nếu không phải sinh ra đã là đích trưởng, hoặc bản thân không có tư chất vượt trội hơn hẳn các huynh đệ khác, thì địa vị của mẫu phi và phân lượng của mẫu thân trong lòng thiên tử sẽ ảnh hưởng mang tính quyết định đến vị thế của hoàng tử đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play