Dưới thời tiết tuyết gió như thế này, bất kỳ tòa lâu đài cổ bình thường nào cũng sẽ không mạo hiểm để khách quý rời đi, trừ phi vị khách ấy có lý do đủ chính đáng và mạnh mẽ, đồng thời tự chịu trách nhiệm với hậu quả.
Nhưng Chu Tử Dương còn trẻ, không có năng lực, muốn đàm phán với lâu đài cổ phải để Chu Diệu ra mặt. Huống hồ mấy câu trước đó của Chiêm Nhược kỳ thực chỉ là dọa người, cho dù có lý do rời đi cũng không thể là lý do rời đi giữa lúc gió tuyết thế này.
Vì vậy, họ chỉ có thể chờ cơn gió tuyết này qua đi.
May mà bên lâu đài cổ đã được cục Khí tượng dự đoán, đến trưa mai là gió tuyết sẽ ngừng.
Thật ra Chu Tử Dương cũng không muốn ở lại đây nữa. Bản thân cậu không thể vận động mạnh, giờ lại trở mặt với năm người kia, lâu đài cổ này đối với cậu chẳng khác gì nhà tù đóng kín, không thú vị gì, nhưng nếu thật sự không thể rời đi…
Cậu theo phản xạ nhìn sang Chiêm Nhược đang dừng tay thu dọn, bắt gặp trong mắt đối phương ánh lên vẻ chán ghét.
???
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT