Chiêm Nhược đoán rằng người này, với tư cách là một kẻ cuồng tín tà thuật Đông Nam Á, cực kỳ để tâm đến việc trình độ học thuật của mình không được thế giới công nhận. Lúc này, nếu cho hắn một sân khấu để thể hiện, để hắn đắm chìm trong những “tác phẩm” của mình, sẽ làm giảm sự chú ý của hắn đối với cô.
Vì thế, cô lên tiếng hỏi.
Quả nhiên, Sa Khôn, kẻ đang làm việc nhưng vẫn gian xảo như hồ ly quan sát mấy người họ, thu lại ánh mắt, giơ cốc trong tay lên, cười nói: “Các người có biết cỏ Âm Dương là gì không?”
Lúc này, Sa Sở bất ngờ chen vào: “Tà Thuật Giáng Đầu? Cỏ Âm Dương trong Tà Thuật Giáng Đầu sao?!”
Thực ra cả bốn người đều biết về thứ này, ngay cả Chiêm Nhược, người không phải dân bản địa, cũng biết nhờ ký ức của A Nặc. Nhưng Sa Sở lên tiếng, rõ ràng là muốn thu hút sự chú ý của Sa Khôn, tạo cơ hội cho A Nặc hành động.
Sa Khôn quay đầu nhìn cô, cười: “Quả nhiên kiến thức của cô Sa không tầm thường. Đúng vậy, đây chính là cỏ Âm Dương. Nó rất hiếm, tôi đã tra cứu rất nhiều tài liệu mới tìm được hạt giống và nghiên cứu cách nuôi trồng. Cỏ Âm Dương được nuôi bằng cách này không cần ánh sáng hay nước, vẫn có thể tự nhiên phát triển.”
Có cứt ấy! Ông nghĩ bọn tôi chưa học xong cấp hai à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT