“Nhưng sau nhiều năm, Tiểu Mật gọi điện cho tôi, nói cảm ơn tôi đã giúp dọn dẹp mộ của cha mẹ con bé. Lúc đó tôi đoán con bé chắc đã về thăm, nên mới biết tôi từng quét mộ... Con bé muốn đưa tiền cho tôi, tôi không đồng ý, nhưng sau đó trong thẻ của tôi hàng năm đều có tiền chuyển đến, chưa bao giờ ngắt quãng.”
Tiêu Dịch nghe vậy, bỗng ngừng lời, “Chưa bao giờ ngắt quãng? Ba năm nay vẫn có à?”
“Có.” Bà lão còn lấy điện thoại ra, “Có tin nhắn gửi đến, trước kia tôi còn gọi điện về bảo con bé thôi đừng gửi nữa, nhưng sau đó gọi mãi không được. Tôi chưa dùng một đồng nào trong số tiền đó, cũng chưa từng nói với người nhà, đến lúc gần chết tôi sẽ quyên góp cho người khác.”
Tiêu Dịch nhìn tin nhắn, bỗng nhiên trong lòng dấy lên xúc động, cô ấy vẫn còn sống?
Cô ấy chắc chắn vẫn còn sống!
Tiêu Dịch xúc động nhưng không lộ cảm xúc, chỉ sau khi đốt xong giấy tiền định cáo biệt, bỗng nghe bà lão nói: “Nói ra thì, cháu không phải người đầu tiên đến tìm Tiểu Mật.”
Hửm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT