Cố Thiên Ngôn hơi nghiêng đầu, trong mắt ánh lên chút thắc mắc: “Tớ giận gì cơ chứ?”
Lý Quân Ly xấu hổ gãi đầu, giọng lí nhí như chuột nhắt: “Tại tớ ăn mất cây kem của cậu…”
“Tớ không giận, tại tớ tự đưa cậu mà.” – Cô đáp, quay lại tiếp tục tô màu vào bức tranh đang dang dở.
Lý Quân Ly lập tức nở nụ cười, nét mặt hồn nhiên đáng yêu hệt như ánh nắng giữa mùa xuân: “Thiên Nại à, kem của cậu ngon lắm luôn đó.”
“Ừ.” – Cô gật đầu, đáp ngắn gọn.
Cậu nhóc nhìn bức tranh cô đang vẽ dở, mắt sáng lấp lánh: “Thiên Nại, cậu đang vẽ mẹ Hạ à?”
“Ừ.” – Vẫn là giọng trả lời nhẹ bẫng như gió thoảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT