"Lý Cát, dùng dị năng cảm giác đi." Đội trưởng – một dị năng giả hệ hỏa cấp ba – trầm giọng ra lệnh.
Gã tên Lý Cát kia lập tức nhắm mắt lại, khởi động năng lực đặc biệt của mình để cảm nhận mọi sinh vật trong bán kính xung quanh. Dị năng của gã không giống ai, mỗi lần dùng là tiêu hao một lượng năng lượng khổng lồ trong cơ thể. Chừng hơn mười phút trôi qua, mồ hôi trên trán Lý Cát bắt đầu nhỏ giọt, chảy dọc theo cổ. Rồi bất chợt, gã mở mắt ra, lau qua mồ hôi, mấy người còn lại lập tức nhao nhao hỏi: "Có gì không?"
Gã chỉ tay về phía một dãy phòng trọ đổ nát: "Bên đó... có người."
"Có người?" Chu Thu Ngọc chau mày, giọng mang chút suy nghĩ, "Chẳng lẽ hắn có bản lĩnh gì đặc biệt khiến lũ tang thi không dám bén mảng tới gần nơi ấy?" Cô là người phụ nữ duy nhất trong đội, cũng là một dị năng giả hệ trị liệu cấp một.
"Đi xem là biết." Đội trưởng nheo mắt lại, nhưng lúc này Lý Cát chần chừ: "Anh à... tôi còn cảm nhận được một luồng khí tức rất bất thường. Linh cảm nói với tôi rằng, nơi đó không hề đơn giản, thậm chí còn nguy hiểm."
"Mày nhát gan quá rồi đấy, Lý Cát!" Gã lùn gầy gọi là Hắc Lão Nhị cười nhạo, "Cả đội bọn mình mạnh như thế, chẳng lẽ lại sợ một thằng ranh con? Cười chết mất!"
Triệu Chính Thiên – một dị năng giả hệ băng cấp hai – cũng phụ họa theo: "Vị trí đó sát trung tâm thành phố. Mà trung tâm thì lũ tang thi dày đặc nhất, khí tức ngùn ngụt, ngửi một cái đã thấy không tầm thường rồi, cần gì phải ngạc nhiên."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play