Dù là tang thi, không cần ăn uống hay tắm rửa, nhưng Giang Giản Niệm mỗi ngày đều lặng lẽ tìm một nơi yên tĩnh bên ngoài, dùng nước lau sạch thân thể, sau đó trở về, đưa gương mặt còn dính bụi bặm lại gần Cố Thiên Ngôn, như thể muốn cô giúp mình lau đi.
Trước đây, Giang Giản Niệm đâu có để tâm đến chuyện sạch sẽ. Nhưng từ ngày tận mắt thấy Cố Thiên Ngôn mỗi ngày đều cẩn thận lau rửa thân thể, hắn bắt đầu cúi đầu nhìn lại chính mình—một thân xác đầy vết máu khô cùng bụi bẩn. Và từ đó, hắn học theo. Hắn cố gắng trở thành một tang thi sạch sẽ nhất có thể, sạch đến mức... gần như không giống một xác sống.
Còn chuyện để Cố Thiên Ngôn lau mặt cho hắn, vốn bắt đầu từ sau khi hắn phát hiện cô có dị năng hệ thủy. Mỗi lần thấy cô dùng nước dị năng rửa mặt, trong lòng hắn như nổi lên một ham muốn kỳ quặc—muốn cô cũng rửa mặt cho mình. Và thế là hắn làm thật.
Thức ăn của Giang Giản Niệm là tinh hạch. Mỗi lần ra ngoài kiếm ăn, hắn đều quay đầu nhìn lại Cố Thiên Ngôn rất lâu như thể không yên tâm rời đi, dù biết rõ nơi này đã in dấu khí tức của hắn, không một con tang thi nào dám bén mảng đến.
So với mấy ngày trước, hôm nay hắn mang về rất nhiều tinh hạch—loại màu xanh lục, lam, thậm chí có cả vài viên tím hiếm thấy. Hắn đặt tất cả xuống trước mặt Cố Thiên Ngôn, rồi nghiêng đầu nhìn cô, đôi đồng tử xám trắng chăm chăm không chớp.
Cố Thiên Ngôn nhìn lướt qua chỗ tinh hạch, chẳng có phản ứng gì.
Thấy cô không động đậy, Giang Giản Niệm lại cúi đầu, từ đống tinh hạch tuyển ra mấy viên lam và tím, rồi không chút do dự đem toàn bộ số màu xanh lục mà ngày thường hắn vốn chẳng ưa, vứt ra phía sau như rác rưởi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT