Tô Mạch hôm nay vẫn không đến lớp. Hoạt động kỷ niệm ngày thành lập trường đã kết thúc, có lẽ giờ này cậu đang ở thư viện.
Cố Thiên Ngôn men theo lối dẫn ra thư viện. Nhưng đến nơi rồi mới phát hiện chỗ ngồi quen thuộc mà Tô Mạch thường chiếm cứ lại trống trơn.
Lúc này hệ thống mới chậm rãi lên tiếng, giọng nói có chút trì trệ: “Dữ liệu vừa mới được khôi phục, có thể tốc độ còn chưa ổn định… Tô Mạch đang ở khu rừng nhỏ, nơi mà hai người từng ghé qua lần trước.”
Cố Thiên Ngôn nhẹ nhàng “ừ” một tiếng, cô đại khái đã đoán được điều đó.
Vì vừa qua lễ kỷ niệm nên ngay sau đó là giai đoạn ôn thi cuối kỳ, khu rừng nhỏ không còn bóng dáng các cặp đôi thường đến hẹn hò. Không gian yên tĩnh đến mức gió lướt qua cũng nghe được tiếng lá cây xào xạc, ánh nắng xuyên qua từng tán cây, chiếu rọi lên những khóm hoa dại lấp lánh sắc màu, tạo nên một bức tranh thiên nhiên tĩnh lặng mà đẹp đến lạ thường.
Cố Thiên Ngôn nhìn thấy Tô Mạch đang ngồi ở chiếc ghế gỗ lần trước họ từng ngồi, trước mặt bày đầy dụng cụ vẽ. Cậu ấy tập trung phác thảo đến mức cô tiến đến gần mà vẫn không phát hiện ra.
Từ góc nhìn của cô, cậu nghiêng người hơi cúi, chỉ một động tác vô cùng đơn giản thôi cũng toát lên vẻ đẹp thanh nhã, có lẽ là bởi khí chất sinh ra đã mang theo nét thuần khiết yên bình.
Trên khuôn mặt Tô Mạch là sự dịu dàng như nước. Ánh mắt cậu chuyên chú dừng trên bản vẽ, trên đó là hình ảnh một thiếu nữ đang dần hiện hình. Đôi mắt cậu nhìn chăm chú đến mức như không nỡ chớp lấy một lần, sợ rằng chỉ cần quay đi một giây, cô gái ấy sẽ tan biến khỏi thế gian này. Cậu dường như muốn khắc họa nàng vào tận xương tuỷ của mình.
“A Mạch.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play