Tô Mạch vừa quay về lớp, có một cậu bạn trai đã tiến lại gần, bảo rằng Đồng An An tới tìm cậu.
Lưu Thiệu Triết bước tới, hạ giọng khuyên nhủ: “Cậu với An An giận dỗi cũng đủ lâu rồi đấy. A Mạch à, có gì thì cứ ngồi xuống mà nói cho rõ ràng. Tớ vốn không thích xen vào chuyện tình cảm của người khác, nhưng xét tình bạn bao năm giữa chúng ta, tớ khuyên thật lòng—con gái đã chủ động tới tìm rồi, cậu đừng cố chấp quá. Lỡ mà người ta bỏ đi thật thì đừng trách.”
Tô Mạch mỉm cười, giọng điệu nhàn nhạt như chẳng mấy bận tâm: “Cô ấy tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tớ nữa.”
Nghe đến đó, Lưu Thiệu Triết hiểu ngay là tâm trạng của Tô Mạch đang rất tệ, đành thôi không khuyên thêm. Là người hiểu cậu phần nào, Thiệu Triết thừa biết—phải là cô gái ấy đã chạm vào giới hạn của Tô Mạch rồi, nếu không thì cậu sẽ không lạnh lùng đến mức này.
Có điều, điều Thiệu Triết không biết chính là—đối với Tô Mạch, giới hạn vốn dĩ chưa từng tồn tại khi đứng trước mặt Cố Thiên Ngôn. Và ngược lại, người dễ chạm vào giới hạn ấy nhất, cũng chỉ có thể là cô—chứ không phải ai mang tên Đồng An An.

“An An, sao cậu quay lại nhanh vậy?” Viên Lị thấy Cố Thiên Ngôn vừa bước vào liền vội vã chạy đến hỏi.
“Hắn không có ở đó.” Cố Thiên Ngôn vừa ngồi xuống ghế, thì từ phía nhóm fan nữ trung thành của lớp Năm có tiếng xì xào nổi lên.
Một cô gái trề môi, giọng mang theo chút mỉa mai: “Chậc chậc, đúng là không biết xấu hổ. Mới gây chuyện với Tô Mạch hai hôm, đã quay sang xem Từ Tử Duy chơi bóng, giờ lại quay về tìm nam thần của tụi mình nữa cơ à.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play