Khi ánh mắt chạm phải Cố Bách Thâm, Cố Thiên Ngôn khựng lại một chút, rồi theo bản năng khẽ nói:
“A Thâm, đến giờ ăn tối rồi.”
Giọng cô không dịu dàng, nhưng lại mang một thứ âm điệu nhẹ nhàng đến lạ, khiến người ta vô thức thấy yên tâm.
Cố Bách Thâm không trả lời. Cậu chỉ lặng lẽ dõi theo cô bận rộn đi vào bếp, lần lượt mang từng món ăn lên bàn mà không hề liếc nhìn cô lấy một lần.
Bữa cơm tối trôi qua trong sự yên tĩnh nặng nề. Cả hai không nói với nhau câu nào — một người không biết nên mở lời ra sao, người kia thì chẳng muốn phí thêm lời.
Kỹ năng nấu ăn của Cố Thiên Ngôn vẫn còn nguyên vẹn, từng món đều đậm đà hương vị, ấm nóng và ngon đến mức không cần lời khen.
Cố Bách Thâm âm thầm ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái. Trong mắt cậu hiện lên sự nghi hoặc, lạnh nhạt, xen lẫn khó hiểu, cuối cùng đọng lại là một sắc thái sâu kín khó gọi tên. Ánh mắt cụp xuống, nơi khóe môi khẽ nhếch lên một đường cong nhàn nhạt, như cười mà chẳng mang chút ấm áp nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT