Cố Bách Thâm chuyển ánh mắt sang cô, vẻ mặt lạnh lùng vô cảm nhưng ánh nhìn lại thâm trầm, chân thành đến kỳ lạ. Anh bật cười khẽ, giọng châm chọc vang lên:
“Lời tôi nói vẫn chưa đủ rõ ràng sao?”
Cố Thiên Ngôn im lặng nhìn anh, môi khẽ mím lại, giọng nhỏ nhẹ nhưng kiên định:
“Em đã hai ngày chưa ăn gì rồi.”
Trước mắt anh là đôi tay trắng trẻo đang đưa tới một bát mì nóng hổi. Khuôn mặt cô không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, nhưng ánh mắt trong veo như phủ lên một lớp sương mỏng, mang theo chút ngập ngừng, cũng như một chút quan tâm khó giấu. Cố Bách Thâm quay mặt đi, nhưng khi liếc thấy băng gạc trên tay cô thấm ra chút máu đỏ, ánh mắt anh thoáng trầm xuống. Vậy mà cô vẫn thản nhiên như không, chỉ chăm chú nhìn anh, không chút xao động.
Anh khẽ cau mày, hơi nghiêng đầu, nhận lấy bát mì từ tay cô. Giọng anh vẫn lạnh lùng, thậm chí có phần cộc cằn:
“Đưa rồi thì đi được rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play