Đan điền hao tổn, thân hình Chung Mạc Kỳ thoáng lay động. Tuy tâm tính kiên cường, nhưng một ngụm huyết nơi yết hầu lại không nhịn được muốn trào ra, hắn cưỡng ép nuốt xuống, ánh mắt lãnh đạm nhìn về phía kiếm linh Cố Thiên Ngôn đang cùng bản mạng pháp bảo của ma tu giằng co. Giữa chân mày hắn, hàn ý càng thêm đậm đặc.
Chung Mạc Kỳ nâng tay thon dài trắng muốt, linh lực ngưng tụ hóa thành một đạo kiếm khí sắc bén chém thẳng tới. Kiếm khí ấy mang theo uy thế càn khôn, hung mãnh đánh lên pháp bảo, khiến nó từ không trung rơi mạnh xuống đất.
Thân hình hắn lóe lên, lập tức xuất hiện bên cạnh pháp bảo, một ngón tay vẽ ra một đường kiếm khí, trực tiếp dẫn linh lực vào bên trong, đem một tia thần thức của ma tu trong đó đánh tan thành tro bụi. Một chiêu nhìn qua đơn giản ấy lại khiến thương thế trong thể nội hắn tăng thêm một phần. Dù chỉ là một tia thần thức, nhưng với tu vi Nguyên Anh kỳ, sức hao tổn đối với Kim Đan tu sĩ đã chẳng kém gì rút cạn linh khí cả đan điền.
Chung Mạc Kỳ thu hồi kiếm khí, hóa tàn tro thành bụi, rồi gọi kiếm linh Cố Thiên Ngôn đang treo lơ lửng giữa không trung trở về bên cạnh.
Lúc này, Cố Thiên Ngôn cũng chẳng khá hơn là bao. Nàng bị ma khí ăn mòn, thân thể như rơi vào cảnh băng hỏa lưỡng trọng, đau đớn khiến ý thức dần trở nên mơ hồ, ánh sáng bạch quang quanh thân kiếm cũng vì thế mà dần ảm đạm.
Chung Mạc Kỳ nhíu mày, đưa tay xoa nhẹ lưỡi kiếm trắng tuyết. Giọng nói vốn luôn lạnh lẽo, vào lúc này lại nhu hòa hiếm thấy:
— “Trường Lưu, ngươi hãy cố gắng chịu đựng thêm một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play