Không ai chú ý tới một bóng đen, kẻ toàn thân phủ trong hắc y, từ đầu tới chân không lộ nửa phần diện mạo. Người kia khi nhìn thấy bóng lưng Chung Mạc Kỳ rời khỏi đấu trường, nơi khoé môi liền nở một nụ cười si cuồng dị thường, khóe mắt thoáng lóe lên một tia hồng quang quỷ dị. Gương mặt bình phàm ấy rất nhanh liền khôi phục thần sắc giống như bao tu sĩ khác, rồi âm thầm men theo một hướng khác mà lặng lẽ rời khỏi.
Khi Chung Mạc Kỳ trở lại phòng trọ, hắn lập tức vận chuyển kiếm linh hình thái trong đan điền — chính là Cố Thiên Ngôn.
Thân ảnh Cố Thiên Ngôn ngưng tụ trước người hắn, dung mạo mĩ lệ, thanh lãnh như sương tuyết. Nhìn sắc trời bên ngoài đã dần tối sẫm, nàng mở miệng trước: “Chủ nhân, để ta đi vì người đun nước nóng.”
Tuy tu sĩ chỉ cần một đạo Thanh Trần Quyết là có thể thanh trừ bụi trần, nhưng Chung Mạc Kỳ, ngoại trừ thời điểm bế quan tu luyện, vẫn giữ thói quen tắm bằng nước thật.
Chung Mạc Kỳ lại gọi nàng dừng lại, thần sắc như cũ lạnh nhạt, ngữ thanh trầm ổn nhưng lời nói khiến Cố Thiên Ngôn hơi sửng sốt.
“Huyền băng vạn năm kia, vẫn chưa phải là loại tốt nhất.”
Cố Thiên Ngôn hơi nhíu mày, trên dung mạo lạnh nhạt hiện lên một tia nghi hoặc nhàn nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT