"Cất đi, bên ta còn có một ít.
Nếu thật sự hết thì khắc họa lại." Cát Đông Húc cười nói, thực ra hắn không hề nói loại phù ngọc này bây giờ hắn có thể tùy tiện khắc họa ra được.
Nhìn phản ứng của Dương Ngân Hậu và Âu Dương Mộ Dung, Cát Đông Húc biết phù ngọc Tụ Linh trận quý giá hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.
Trước khi tu vi đột phá đến Long Hổ cảnh, dù đối mặt với đồng môn, tốt nhất vẫn nên giữ lại một ít bí mật.
Không phải Cát Đông Húc không tin Dương Ngân Hậu và Âu Dương Mộ Dung, mà là trên đời này không có tường nào kín gió, chỉ có bí mật giữ trong lòng mình mới thật sự là bí mật, mới không bị tiết lộ ra ngoài.
Âu Dương Mộ Dung nghe vậy vẫn không dám nhận lấy, dưới cái nhìn của hắn, khắc họa Tụ Linh trận phù ngọc đâu phải chuyện dễ dàng như vậy?
"Nhìn ta làm gì? Còn không cảm ơn sư thúc của ngươi?" Dương Ngân Hậu thấy đồ đệ của mình, bình thường làm việc rất già dặn quyết đoán, bây giờ lại ngượng ngùng, không khỏi lần thứ hai tức giận trừng mắt nói.
"Cảm tạ chưởng môn sư thúc trọng thưởng!" Âu Dương Mộ Dung thấy sư phụ đồng ý, lúc này mới mừng rỡ, vội vàng cung kính cúi rạp người trước Cát Đông Húc, lúc này mới xem như chân thành nhận lấy lễ ra mắt này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT