Thấy Âu Dương Mộ Dung mặt đỏ bừng cả lên, Cát Đông Húc lúc này mới ý thức được việc một thanh niên như mình tặng lễ ra mắt cho một ông chủ lớn năm sáu mươi tuổi có vẻ không thích hợp lắm, gò má cũng nóng lên, hơi lúng túng.
Dù sao hắn cũng là chưởng môn sư thúc, ngọc bài đã lấy ra thì không thể thu lại.
Hơn nữa, ngọc bài này không phải loại ngọc thông thường, nếu không phải vì Âu Dương Mộ Dung là sư điệt của mình, hắn tuyệt đối sẽ không lấy ra tặng.
Ngay cả chủ nhiệm Phàn Hồng của đặc dị cục có thái độ cung kính với hắn, nắm giữ lễ vãn bối, Cát Đông Húc cũng chưa từng tặng ngọc bài này.
Bởi vì ngọc bài này không phải chuyện nhỏ!
Không phải đệ tử bổn môn, Cát Đông Húc tuyệt đối sẽ không dễ dàng ban thưởng.
"Đa tạ sư thúc ban ân." Âu Dương Mộ Dung tuy đỏ mặt nhưng vẫn nhanh chóng đưa hai tay ra cung kính tiếp nhận khối Băng Chủng ngọc bài.
Âu Dương Mộ Dung thân là đệ tử của môn phái cổ xưa, vẫn biết lễ "trưởng bối tặng, không dám từ chối".
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT