Lan Tư đẩy đẩy gọng kính, ngược lại rất hứng thú nhìn vị viện trưởng mới này.

Theo lý thuyết, khoảnh khắc lời nguyền chết chóc bị phá vỡ, chính phủ cấp cao Liên Bang biết Ác Địch Phong đã chết, họ nhất định sẽ cử người liên hệ với nhà trường để điều tra.

Có chính phủ Liên Bang gây áp lực, mấy vị lãnh đạo trường Đại học Tinh Châu đáng lẽ phải hoảng hốt. Nhưng vị Hà Cạnh Ân này lại vẫn có thể mỉm cười dạy thay, trông không có chút lo lắng nào.

Hoặc là tâm lý ông quá vững vàng chưa bao giờ lộ ra ngoài, hoặc ông rất vui khi nghe tin Ách Địch Phong chết.

Nếu là trường hợp thứ hai, vậy thì rất thú vị.

Lan Tư đang đoán mò, thì áo khoác đồng phục đột nhiên bị giật một cái, cổ áo vốn đã rộng lại tuột khỏi vai cậu, phía sau truyền đến tiếng cười khúc khích: "Mày có phải rất mừng vì chủ nhiệm Ách Địch Phong có việc không?"

Ánh mắt Lan Tư lạnh đi, liếc xéo ra sau.

Alpha phía sau nở nụ cười không có ý tốt, tay đang nghịch một con dao rọc giấy, vừa lắc đầu vừa đắc ý nháy mắt với Lan Tư.

Lớp tân sinh viên khóa này có 500 người, Lan Tư gần như không quan tâm đến ai. Nhưng nói cũng trùng hợp, cậu lại nhớ rõ khuôn mặt này đêm qua đã đạp đổ con búp bê, khiến thi thể mẹ Đặng Chi tóc tai bù xù nằm trong vũng bùn.

Lan Tư dời mắt, thờ ơ xoa xoa ngón tay.

Đáng tiếc là có quá nhiều người ở đây, không thể giết người được. Nhưng mạng sống này, thực sự không nên để qua ngày hôm nay.

Phải tìm cách, vừa không liên lụy đến mình, lại vừa có thể lấy mạng hắn ta.

Hàng ghế đầu, Trạm Bình Xuyên có chút chán nản.

Dáng vẻ ngông cuồng bất cần này của hắn là diễn cho Ách Địch Phong xem. Ông ta không đến, màn diễn lại bị phí hoài, bên cạnh còn có một Omega nói nhiều không ngừng trêu chọc hắn.

Hắn vất vả thi vào Đại học Tinh Châu đâu phải để yêu đương.

"Không thích uống rượu." Trạm Bình Xuyên hờ hững đáp, thậm chí không thèm nhìn kỹ Đường Lí một cái. Dáng vẻ hắn cụp mắt tỉnh ngủ trông có vẻ hung dữ.

Đường Lí lén lút lè lưỡi, nhận ra Trạm Bình Xuyên có chứng khó ở khi mới ngủ dậy cực kỳ lớn. Nếu ai làm bạn cùng phòng với hắn, chắc cũng thảm lắm.

Cậu ta còn định nói gì nữa thì Hà Cạnh Ân trên bục giảng ôn hòa gõ gõ bảng đen.

"Vậy bây giờ tiết học của chúng ta chính thức bắt đầu, xin mời mọi người giữ trật tự. Nếu cần PPT của tiết này, có thể tải về từ hệ thống học tập của trường."

Con người là vậy, càng hung dữ càng khiến người ta kính nể, lấy lòng, càng hòa nhã lại càng bị coi thường, chậm trễ.

Lời của Hà Cạnh Ân vừa dứt, tiếng ồn ào xì xào vẫn không hề giảm bớt.

Nhưng ông cũng chỉ lắc đầu, bắt đầu giảng bài.

"Trước khi nói về thuộc tính dị năng, thầy vẫn muốn giới thiệu một chút về lịch sử xuất hiện của thành phố ngầm."

"Sớm nhất là 100 năm trước, sa mạc Sahara đột nhiên xảy ra chấn động dữ dội. Qua quan sát bản đồ vệ tinh, ngay tại vùng cao nguyên trung tâm xuất hiện một cánh cổng sắt khổng lồ. Trên cánh cổng có những ký tự kỳ lạ, nhưng không phải chữ viết của các bộ lạc du mục địa phương."

"Vì vậy các viện nghiên cứu lớn trên thế giới đã tập hợp một đội nghiên cứu khoa học, đi đến sa mạc Sahara để thám hiểm và khảo sát. Họ đã đi vào cánh cổng sắt đó."

Giọng Hà Cạnh Ân tạm dừng một chút, bởi vì tiếp theo, chính là đoạn lịch sử bị đứt gãy.

Mặc dù những người sống trong thời đại đó chưa chết hết, nhưng các tài liệu lịch sử liên quan thì hoàn toàn không còn.

"Tóm lại, con ng cho rằng thành phố ngầm là nơi kết nối giữa Trái Đất và một thế giới dị giới nào đó. Trong thành phố ngầm, có đủ loại tinh khoáng thạch, tài nguyên dị thú dị thảo không tồn tại trên Trái Đất. Nhưng đồng thời, ở đó cũng có những nguy hiểm không thể lường trước."

"Vì sự xuất hiện của tinh khoáng thạch, một bộ phận nhân loại đã tiến hóa tuyến thể có được pheromone và thức tỉnh dị năng. Các tổ chức công hội lớn ra đời, cùng với các thành phố ngầm xuất hiện khắp nơi trên thế giới đã thiết lập một trạng thái cân bằng nhất định."

"Để quản lý và nghiên cứu nhóm dị năng này, đồng thời giúp họ sống hòa thuận với người bình thường, chính phủ Liên Bang đã thành lập đội điều tra dị năng Lam Xu và Viện nghiên cứu dị năng Hồng Sa."

"Mặc dù hiện tại những thứ trong thành phố ngầm vẫn chưa thể đi ra khỏi cánh cổng sắt đó, nhưng thầy cho rằng sớm muộn gì họ cũng sẽ đi ra..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play