"Ngươi nghe nói qua cũng bình thường thôi, đều là người quen cũ cả.

Gia tộc Koslow tổ tiên cũng xuất phát từ Bắc Cương, được xem là một gia tộc trung đẳng có thực lực không tệ.

Chỉ là năm đó bọn họ đứng sai phe, không muốn tiếp nhận hảo ý của gia tộc Locknard.

Trong một lần Thú Nhân xâm lấn, bọn họ bị mất tổ địa, đánh mất cơ nghiệp gia tộc.

Hiện tại, gia tộc Koslow trong vương quốc đều là do những thành viên còn sót lại bên ngoài của họ gây dựng nên, đặc điểm lớn nhất là nhân khẩu đông đúc.

Có lẽ lo lắng gia tộc Locknard tiếp tục chèn ép, sau khi mất tổ địa, bọn họ đã thay đổi hình thức phát triển gia tộc tập trung trước đây, từ đó đi theo con đường phát triển phân tán chi nhánh.

Ở rất nhiều khu vực trong vương quốc đều có chi nhánh của bọn họ, nghe nói có chi nhánh còn phát triển ra cả quốc gia khác.

Hiện tại, gia tộc Koslow trên danh nghĩa chỉ là một tiểu gia tộc, nhưng nếu đông đảo chi mạch hợp lại, thực lực của họ cũng không hề yếu so với một gia tộc trung đẳng.

Đông Nam hành tỉnh được xem là khu vực bọn họ đặt cược lớn, có đến mười mấy lãnh chúa lớn nhỏ.

Riêng hai quận Nostrade và Whitten đã có hai tòa lãnh địa nam tước và hai tòa lãnh địa kỵ sĩ.

Thực lực cụ thể thế nào thì trong chốc lát khó mà tìm hiểu rõ ràng được.

Bất quá vị Sơn Địa nam tước này hẳn là chi nhánh mạnh nhất trong hai quận."

Kỵ sĩ Holman chậm rãi đáp.

Trong giọng nói của hắn lộ ra vẻ kiêng kỵ, rõ ràng là phản đối phát sinh xung đột với gia tộc Koslow.

Nam tước Kettle đứng bên cạnh cũng nghe mà da đầu tê dại.

Người đông không nhất định lực lượng lớn, nhưng người đông chắc chắn có nhiều bạn bè, thân thích.

Giới quý tộc là một quần thể rất giỏi kết bè phái, nhất là khi đối mặt ngoại địch, mọi người càng quen với việc kết thành nhóm để sưởi ấm.

May mắn là không mạo muội mang quân đi qua chất vấn, nếu không bây giờ ai bị đánh còn là một ẩn số.

Thực lực đối phương vốn đã mạnh, nếu lại kéo thêm một đám bạn hữu đến trợ chiến thì Kettle có thể không chống đỡ nổi.

Cho dù muốn gây hấn, cũng phải lôi kéo một đám quý tộc Bắc Cương làm một trận, tiếc là hắn không có cái uy vọng đó.

Ít nhất mấy vị kia thân phận hậu trường hiển hách hơn sẽ không nghe theo.

"Ta hiểu rồi thưa thúc Holman.

Vốn chỉ muốn đến bái phỏng vị Sơn Địa nam tước đại danh đỉnh đỉnh kia, bây giờ xem ra có chút không thích hợp.

Việc cấp bách vẫn là giải cứu những người dân bị cướp đi, đem lại sinh khí cho lãnh địa.

Tiện thể đòi một khoản tiền đền bù, để bù đắp vào chỗ hổng tài chính của chúng ta."

Nam tước Kettle bình tĩnh nói.

Đây không phải là sợ hãi, hoàn toàn là tùy cơ ứng biến.

Dù hiện tại số lượng nhân khẩu trong lãnh địa Hudson là nhiều nhất, được xem là con dê béo lớn nhất vùng, nhưng kẻ có vẻ ngoài giống dê này lại là một con gấu đội lốt.

Quả hồng phải chọn quả mềm để bóp, nếu không nắm chắc hạ được Hudson thì chỉ có thể chọn những người hàng xóm yếu hơn để ra tay.

Huống chi, dù muốn gây khó dễ cho Hudson thì lý do trong tay hắn cũng không đủ.

Việc các lãnh chúa quý tộc công phạt lẫn nhau là trạng thái bình thường, nhưng lý do gây chiến nhất định phải đầy đủ.

Việc tiếp nhận nạn dân trên phương diện đạo đức không đáng bị chỉ trích, càng không thể trở thành lý do gây ra tranh chấp.

Cố ý gây sự rất dễ dẫn đến sự can thiệp của phủ Tổng đốc.

"Kettle, không cần vội vàng lộ diện.

Cho dù muốn động thủ, chúng ta cũng không thể là người đầu tiên gây xung đột, nếu không sau này sẽ có đại phiền toái.

Tốt nhất là phái người đến thông báo trước một tiếng, nếu bọn họ chịu trả người lại thì tốt nhất đừng dùng đến vũ lực.

Là người ngoài đến, mỗi lời nói việc làm của chúng ta đều sẽ bị phóng đại.

Dẫn đầu gây ra tranh chấp rất dễ gây nên sự căm thù của các quý tộc bản địa.

Dù nói thế nào, đây là Đông Nam hành tỉnh, đám quý tộc bản địa này có thể vận dụng các mối quan hệ, tài nguyên nhiều hơn chúng ta rất nhiều.

Một khi bị kẻ địch nắm được điểm yếu, sẽ gây bất lợi cho sự phát triển trong tương lai.

Dù sao đối địch chỉ là nhất thời, muốn thực sự đặt chân ở đây, cuối cùng vẫn phải hòa nhập vào giới quý tộc nơi này."

Kỵ sĩ Holman khuyên nhủ.

Vị chất tử này từ nhỏ đã thể hiện sự khác biệt, trong đám bạn đồng lứa hoàn toàn được coi là xuất chúng.

Chỉ là hoàn cảnh đặc thù của Bắc Cương khiến hắn phải thu liễm tài năng, tránh gây ra sự kiêng kỵ của ngũ đại hào môn.

Cơ hội xuôi nam xuất hiện, tầng lớp cao của gia tộc không chút do dự liền quyết định để Kettle thoát khỏi cái lồng giam Bắc Địa.

Có lẽ con đường này vẫn còn gian nan, nhưng ít nhất vẫn còn hy vọng tiến xa hơn, dù sao cũng tốt hơn là ở Bắc Địa chỉ có thể phụ thuộc vào ngũ đại hào môn.

"Yên tâm đi thưa thúc Holman.

Loại chuyện làm ầm ĩ này cứ để cho vị nam tước Sith kia làm thì tốt hơn.

Đoán chừng một vài tên không giữ được bình tĩnh giờ đã qua tìm hắn để nhờ chủ trì công đạo.

Là nam tước có thực lực mạnh nhất trong số các quý tộc xuôi nam từ Bắc Địa, hắn luôn tự cho mình là người dẫn đầu.

Hiện tại là thời điểm người dẫn đầu ra mặt.

Trốn tránh, thiếu trách nhiệm thì quý tộc sẽ không thể khiến mọi người tin phục được."

Kettle lạnh lùng nói.

Hiển nhiên, hắn không phục vị nam tước Sith vẫn luôn đè đầu mình một bậc kia.

Nếu có được tài nguyên tương tự đối phương, Kettle tự nhận sẽ không thua kém.

Đáng tiếc không có cách nào, danh tiếng con riêng quả thực không dễ nghe, nhưng có ông bố làm lớn thì có thể kiếm được không ít tài nguyên thực sự.

...

Hudson, người đã tránh được một trận phong ba, vì để tăng năng suất đang bận rộn chào hàng phương pháp làm việc dây chuyền sản xuất cho đám thợ thủ công.

Đám học đồ không cần phát triển toàn diện, mỗi người chỉ cần học một công đoạn là đủ.

Dù trong lòng có không tình nguyện thì vẫn phải nghe theo mệnh lệnh của lãnh chúa.

Mặc dù đông đảo thợ rèn nhất trí biểu thị mô hình này không đào tạo ra được thợ rèn đủ tiêu chuẩn, nhưng Hudson vẫn không thay đổi ý định.

Trong thời đại mà vũ khí, khôi giáp đều phải dùng tay gõ ra, đãi ngộ của thợ rèn không hề thấp, dù là do lãnh chúa quý tộc tự đào tạo ra cũng sẽ đối đãi trọng vọng.

Nếu ở trong các thành phố lớn, ngoài việc bảo đảm cơm áo cho gia đình, thợ rèn còn có thể có chút tiền thưởng, thỉnh thoảng có thể ra quán rượu nhỏ uống một chén, đôi khi còn có thể đến những nơi hoan lạc để phóng túng.

Nông thôn không có nhiều hình thức giải trí như vậy, nhưng rượu thịt vẫn được cung cấp, xem như là một trong những nhóm có cuộc sống tốt nhất trong xã hội tầng lớp thấp.

Có được đãi ngộ tốt như vậy, nguyên nhân chủ yếu nhất là do tính khan hiếm.

Để duy trì sự khan hiếm này, quần thể nhỏ thợ rèn vẫn luôn bảo lưu hệ thống cha truyền con nối nguyên thủy nhất.

Trong bối cảnh đó, học đồ rèn chính là khổ sai.

Nếu đầu óc nhanh nhẹn thì có thể học lỏm được chút kiến thức; nếu đầu óc không nhạy bén thì chỉ có thể lãng phí thời gian.

Học đồ muốn trở thành thợ rèn, ngoài việc cố gắng học trộm, chủ yếu vẫn phải dựa vào tự mình suy nghĩ.

Trong số đó, một số ít học đồ có thiên phú hơn người có thể từ từ tìm tòi, trở thành một người thợ rèn sau vô số lần thử nghiệm.

Hudson biết rõ trí tuệ của dân chúng tầng lớp thấp nên chưa bao giờ ôm ảo tưởng về việc đào tạo hàng loạt thợ rèn giỏi.

Dù sao hắn đâu cần Chú Tạo đại sư, chỉ cần có thể gõ ra binh khí là được.

Chúng đều là trang bị cho binh lính bình thường, cho dù có chút tì vết cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.

Sau khi giải quyết được công nghệ rèn đúc, đám học đồ cũng được chia tổ dựa theo nhu cầu thực tế, mỗi tổ do một người thợ rèn phụ trách giám sát chỉ đạo.

Ngay trước mặt Hudson, đám thợ rèn không dám giấu nghề.

Dù sao cũng chỉ là học theo một công đoạn, không thể lay chuyển được vị trí của họ.

Mấu chốt nhất là họ đều được thuê từ bên ngoài, làm xong việc vẫn phải trở về, không cần phải kiếm ăn mãi trong khu mỏ Salam.

Trong chốc lát, tiếng gõ búa vang lên không ngớt.

Dưới sự giám sát của Hudson, lô binh khí đầu tiên được sản xuất theo dây chuyền long trọng ra lò.

...

"Thưa nam tước, những vũ khí này về cơ bản đều không đạt tiêu chuẩn, phần lớn tồn tại những vết lỗi trí mạng, rất khó bán được giá cao trên thị trường.

Ngài nhìn những thanh đại kiếm này xem, trọng lượng, chiều dài không đồng nhất thì thôi đi, ngay cả lưỡi kiếm cũng không đạt tiêu chuẩn, rõ ràng là do tôi luyện sai sót.

Nhìn tiếp những mũi tên này xem, từng cái lớn nhỏ không đều, chỗ cần mỏng thì lại dày, chỗ cần thô thì lại mịn, đường cong vênh váo càng là mỗi cái một kiểu...

Nếu đem gia công thành mũi tên, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tầm bắn, độ chính xác, lực xuyên thấu và lực sát thương của cung tiễn, tất cả đều sẽ giảm đi rất nhiều.

Còn có những đầu mâu này, cái nào cái nấy chế tác..."

Nhìn những vũ khí bị lão thợ rèn chê bai không thương tiếc, Hudson không những không tức giận mà còn mừng thầm.

Đằng nào cũng không phải dùng cho quân đội của mình, việc gì phải coi trọng chất lượng đến thế!

Dù có không đạt tiêu chuẩn thì đó cũng là binh khí làm bằng sắt, mạnh hơn nhiều so với việc cầm tre, gậy gỗ làm vũ khí.

Đối với những quý tộc muốn mở rộng quân bị nhưng hầu bao lại không mấy dư dả mà nói, những vũ khí giá rẻ, chất lượng kém này vẫn rất đáng giá.

Nếu thực sự làm ra vũ khí chất lượng cao, ngược lại Hudson không dám đem ra bán.

Lớn bao nhiêu ăn bấy nhiêu.

Sản xuất vũ khí quy mô lớn không chỉ là vấn đề kinh tế mà còn là vấn đề chiến lược.

Bị giới hạn bởi tài nguyên khan hiếm, dù là gia tộc Dalton cũng chỉ có thể sản xuất vũ khí quy mô nhỏ.

Việc kiếm chút tiền lẻ từ vũ khí kém chất lượng thì gia tộc Dalton lớn mạnh sẽ không coi là chuyện to tát.

Dù sao bọn họ cũng làm ra được loại đồ chơi này, lại không thể trang bị cho bộ đội tinh nhuệ, không đáng vì chút tiền mà làm hỏng danh tiếng của gia tộc.

Chỉ khi nào có thể sản xuất hàng loạt vũ khí chất lượng cao, tình hình sẽ hoàn toàn khác.

Trực tiếp động tay cướp đoạt thì có lẽ bá tước Pearce không đến mức cực đoan như vậy.

Nhưng việc đưa ra yêu cầu đổi chỗ lại là khả năng rất cao có thể xảy ra.

Hudson hiện tại lại không có lực lượng từ chối "thiện ý" của ông trùm Đông Nam hành tỉnh.

"Ông Rija, cứ theo tiêu chuẩn này mà rèn đúc là được.

Chúng ta nhắm đến thị trường cấp thấp, mấu chốt nhất là chi phí sản xuất thấp, không cần phải theo đuổi chất lượng cao như vậy.

Mặc dù tỷ lệ hàng phế phẩm cao hơn, nhưng dù sao vẫn có một vài sản phẩm đạt tiêu chuẩn, coi như là niềm vui ngoài ý muốn.

Hãy chọn tất cả những sản phẩm đạt tiêu chuẩn, xử lý qua ngoại quan rồi đóng gói lại.

Sau khi tích trữ đủ trang bị cho năm ngàn người thì hãy tung tin ra ngoài."

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play