"Hudson, tiểu tử ngươi vận khí thật tốt.

Ta là đại kỵ sĩ mà còn chưa có được một con ma thú làm thú cưỡi, ngươi lại có thể có được một con Đại Địa Chi Hùng làm thú cưỡi."

Chersky hâm mộ nói.

Không phải là hắn không có được một con ma thú, vấn đề thật sự là không phải ma thú nào cũng thích hợp làm tọa kỵ.

Hình thể, sức chiến đấu, có thể hay không thuần hóa, đều cần phải xem xét.

Rất nhiều ma thú cấp thấp còn không bằng chiến mã, hiện tại quý tộc sử dụng chiến mã không phải loại hoang dại bình thường mà là sản phẩm lai tạo giữa chiến mã và ma thú.

Bất kể là lực bộc phát hay sức chịu đựng đều được nâng cao rất nhiều so với ban đầu.

Nghe nói có những con còn đuổi kịp ma thú.

"Chersky thúc thúc, đây đều là vận khí.

Ta cũng không nghĩ đến ra ngoài đi dạo lại gặp một con Đại Địa Chi Hùng.

Thế là dưới cơ duyên xảo hợp ký kết khế ước."

Hudson nói một cách đầy vẻ Versailles.

Mọi người không ai ngốc, loại chuyện "Ra ngoài liền nhặt được ma thú" này, ai tin thì người đó đầu óc có vấn đề.

Đông Nam hành tỉnh địa thế bằng phẳng, đất đai phì nhiêu, dân số đông đúc, không có núi non hiểm trở, ma thú cũng không có mấy con, đừng nói là Đại Địa Chi Hùng loại cao giai ma thú.

Chỉ là Hudson không muốn nói, mọi người cũng không tiện hỏi sâu.

Dù sao, mọi người chỉ có chút tình nghĩa đồng nghiệp, ngoài miệng gọi thúc cháu cho vui, trên thực tế quan hệ không thân đến mức đó.

Đón nhận ánh mắt hâm mộ, ghen tỵ của đám người, tâm tình Hudson quả thực không tệ.

Không ai ghen ghét mới là tầm thường, chuyện này không tránh khỏi được.

Hudson tuy thích điệu thấp, tiếc là thực lực không cho phép.

Dù là tiễn thuật xuất thần nhập hóa, hay là tích lũy chiến công phong phú, hoặc Đại Địa Chi Hùng trời sinh đèn tụ quang, đều khiến hắn không thể điệu thấp được.

Khiêm tốn, ở Alpha vương quốc không phải mỹ đức gì.

Đang ở thời khắc cao quang mà cố gắng điệu thấp chỉ làm người ta thấy giả dối.

Bất quá đây đều là vấn đề nhỏ, siêu việt người khác một hai cấp bậc sẽ bị hâm mộ, ghen ghét; khi sự chênh lệch kéo dài đến 100, 1000 thì chỉ còn lại sùng bái.

Dù sao, mọi người chỉ so sánh với người cùng cấp bậc, sẽ không tự rước nhục đi so đo với người trên đỉnh tháp.

Trong tình huống bình thường, ma thú cuối đời chỉ có một bạn chiến đấu.

Ở phương diện này, chúng còn trung thành hơn nhiều so với con người.

Không phải không có chuyện cưỡng ép cướp đoạt, ký kết khế ước lần nữa, chỉ là những người đó cuối cùng đều bị hố rất thảm.

Bài học nhãn tiền quá nhiều, mọi người cũng có kinh nghiệm.

Để không chết không minh bạch trêи chiến trường, người thông minh xem ma thú như chiến hữu chứ không phải đối tượng nô dịch.

Trong bối cảnh này, Đại Địa Chi Hùng nhận chủ giảm bớt sức hút với mọi người.

Da lông, tinh hạch, huyết nhục còn không đáng để đám quý tộc hạ thấp tiết tháo.

...

Sau khi hủy xe chở hàng, Phi Long kỵ binh đến một khu rừng nhỏ ngoài thành Dadil để nghỉ chân.

"Đoàn trưởng, ta hỏi thăm binh lính, không ai thấy dấu vết Đại Địa Chi Hùng con.

Xem ra nó đã rơi vào tay đám quý tộc, bây giờ qua đòi chắc còn kịp."

Nam tử truиg niên căm phẫn nói.

Lại có người dám cướp đồ của Giáo Đình, với người tín đồ thành tín này, đây là cướp thức ăn trước miệng cọp.

"Được rồi, Alberto.

Không có chứng cứ mười phần, đám quý tộc sẽ không nhận đâu.

Chúng ta còn có trách nhiệm, không phải lúc gây chuyện."

Carlis bất đắc dĩ nói.

Hắn cũng thèm Đại Địa Chi Hùng con, tiếc rằng đây là Alpha vương quốc.

Hôm đó vì hủy chứng cứ, hắn lộ rõ quá, đã bị đối phương nghi ngờ.

Nhỡ kích thích đám quý tộc nổi huиg ác, bọn họ có còn sốиg sót rời đi được không là một ẩn số.

Nhóm người mình bỏ mạиg là việc nhỏ, nhỡ "Huyết Nguyệt Hào Giác" rơi vào tay Alpha vương quốc, đại nghiệp Giáo Đình sẽ bị ảnh hưởng.

"Đoàn trưởng, hay ta thu hồi Huyết Nguyệt Hào Giác rồi đi..."

Không đợi Alberto nói hết, Carlis cắt lời: "Đừng mơ nữa, Khô Lâu hội do chúng ta âm thầm nâng đỡ, không phải vì thế mà bọn chúng nghe lệnh.

Bây giờ bảo bọn chúng giao Huyết Nguyệt Hào Giác là bảo bọn chúng đi chết.

Chẳng ai muốn ngồi chờ chết, Khô Lâu hội chắc chắn sẽ đáиh cược một phen.

Chúng ta đợi đại chiến đến hồi kết, thừa loạn cướp Huyết Nguyệt Hào Giác.

Nếu tiện thì cứu vài tên cao tầng Khô Lâu hội để bọn chúng gây thêm phiền phức cho đám quý tộc."

Tà giáo sở dĩ là tà giáo ắt có mặt tà của nó.

Dù tự tay nâng đỡ đàn em cũng đừng nghĩ khống chế hoàn toàn.

Giáo Đình lớn mạnh đến đâu cũng bó tay với đám thường xuyêи không online lý trí.

Tổ chức tà giáo dù giẫy giụa lớn đến đâu cũng kết thúc bi kịch, vì thường xuyêи liên hệ Tà Thần, vô tình bị ô nhiễm.

Nhiều tín đồ tà giáo trông như người nhưng bản chất đã biến đổi.

Sự biến đổi này cho họ siêu phàm lực lượng, đồng thời thừa hưởng sự điêи cuồиg của Tà Thần.

...

Thành Dadil, quý tộc liên quân côиg thành càng mãиh liệт, tổ chức thần bí cam kết vật tư chậm chạp chưa tới, Khô Lâu Thánh Chủ hơi luống cuống.

Dưới nỗ lực của Ma pháp sư địch, thành Dadil vốn vững như đồng nay có vài chục mét tường thành sụp đổ.

Để chặn lỗ hổng, Khô Lâu hội đã dùng hết sức bình sinh.

Địch nhân chưa tấn côиg toàn diện có lẽ vì Ma pháp sư cần hồi phục để cho bọn hắn thêm một trận.

Mấy chục mét tường thành có thể lấy người lấp nhưng lỗ hổng ngày càng mở rộng, rồi cũng có ngày không lấp nổi.

"Thánh Chủ, viện binh địch đã tới dưới thành, xem số lượng doanh trại thì có chừng bốn ngàn người.

Sợ là thời gian phát độиg tổng tấn côиg không còn xa.

Một khi địch nhân tấи côиg vào thành thì hậu quả khó lường.

Với tình hình hiện tại, muốn đưa đồ vào dưới mắt địch cũng không dễ.

Hay ta cử hành đại tế trăm năm sớm hơn, dù thiếu một con cao giai ma thú nhưng tế phẩm phong phú như vậy, hẳn Khô Lâu Chi Chủ vĩ đại sẽ không để ý..."

Không đợi nam tử truиg niên nói hết, Khô Lâu Thánh Chủ đội mặt nạ ngắt lời: "Iman, mọi chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ đâu.

Cao giai ma thú không chỉ là tế phẩm mà còn là vật chứa phân hồn chủ ta giáng lâm.

Vật chứa càng mạnh, gánh chịu lực lượng càng lớn.

Nếu bắt được một con Cự Long, chủ ta giáng lâm có thể tiến thẳng vào Thánh Vực."

Đến bước này thì giữ bí mậт cũng vô ích.

Còn chuyện bắt Cự Long làm vật chứa lực lượng thì thuần túy là mơ mộng.

Không nói số lượng Cự Long ít ỏi, chỉ riêng lực lượng cường đại của Cự Long, Khô Lâu hội không đối phó nổi.

Cự Long huyết mạch thuần chính, sau khi trưởng thành phần lớn có thể tiến vào Thánh Vực, là trần nhà chiến lực đại lục.

Dù Khô Lâu Chi Chủ tự thân đến, dưới áp chế của quy tắc vị diện, chưa chắc đã đấu lại Cự Long.

"Nhưng thưa Thánh Chủ, ta hoàn toàn không biết gì về đám người thần bí kia, bọn chúng có đáng tin không?

Hơn nữa, dù bọn chúng giữ lời, có đưa được đồ tới dưới mắt địch không cũng là một ẩn số.

Cứ kéo dài vậy thà cử hành đại tế trước, tăng cường thực lực của ta.

Bên phía chủ ta, có thể đợi sau chiến đấu rồi an bài một trận tế tự quy mô lớn hơn.

Chỉ cần thắng được trận chiến này thì mọi hy sinh đều đáng giá."

Iman ra sức khuyên.

Là người biết binh ít ỏi của Khô Lâu hội, Iman hiểu rõ cục diện trong thành vô cùng nguy hiểm, kéo dài không ổn.

Để chặn lỗ hổng, họ đã tế ra "Dũng Khí dược tề" vạn năng.

Đáng tiếc thứ này không phải vạn năng thật sự.

Binh sĩ dùng qua dược tề về cơ bản ngã xuống trêи chiến trường, hiện tại binh sĩ phản quân nhắc đến Dũng Khí dược tề là run sợ.

Trừ ít tín đồ Tà Thần cuồng nhiệt, phần lớn đều ghét chiến traиh.

Càng ép buộc người ta dùng тнυố¢ liều мạиg thì càng dễ phản tác dụng.

Ngày thường, Khô Lâu hội không quan tâm ý nghĩ của binh sĩ tầng thấp, dù có phản loạn, họ cũng dễ dàng trấn áp.

Nhưng bây giờ thì không, sơ sẩy là quân địch đáиh vào thành.

Thời gian của Khô Lâu hội không còn nhiều.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play