“Đây chính là nhà của Nhị gia gia.”
Tô Lăng mở cánh cổng lớn nhà cũ họ Tô, mời khách vào trong.
Bạch Cẩn Thành bước qua bậu cửa, đi vào sân, chầm chậm quay đầu ngắm nhìn từng đóa hoa, ngọn cỏ, từng thân cây, tảng đá, viên gạch hòn sỏi trong sân, khóe mắt bỗng dâng lên một dòng lệ.
Sau khi nhà cũ họ Tô được trùng tu, thì gần như không còn dấu vết của quá khứ, thế nhưng Bạch Cẩn Thành lại cảm thấy vô cùng quen thuộc.
“A Thành, nếu sau này chúng ta ở bên nhau, thì cùng xây một khu vườn nhỏ nhé. Có núi có nước, có hoa có cây, có lầu các đình đài, dẫn một dòng nước nuôi vài con cá chép Nhật rồi trồng ít rau ở vườn sau, rảnh rỗi thì leo núi, vẽ tranh, tự do tự tại biết bao.” 
Tô Lam thuở thiếu thời ngồi trên lan can, ngẩng đầu, môi khẽ cong, cười vô tư như trẻ nhỏ.
Sáu mươi năm trôi qua, người xưa đã khuất, chỉ còn khu vườn nhỏ này khiến người ta nhớ mãi khôn nguôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play